Cô Vợ Câm Quá Bá Đạo

Chương 121



CHƯƠNG 121

Mí mắt Tô Khiết giật giật, cô luôn cảm thấy chuyện này có chút kỳ lạ nhưng mà hiện tại đối với cô điều quan trọng nhất chính là chuyện của hai đứa nhỏ.

Xem tình huống này, ngày mai cô không thể đi đưa con đi học được.

Tô Khiết gọi điện thoại cho Hứa Dinh Dinh.

“Dinh Dinh, ngày mai cậu đưa hai đứa nhỏ đi học nhé, tớ có thể sẽ không đến được.”

“Làm sao vậy? Xảy ra chuyện gì rôi?” Vừa nghe thấy những lời này Hứa Dinh Dinh liên biết là đã có chuyện xảy ra, bằng không ngày mai là ngày đầu tiên mà hai đứa nhóc đi học, Khiết Khiết không thể không đến được.

“Bại lộ rồi” Tô Khiết hơi hơi mím môi, nhớ lại lúc trước cô không để ý đến lời nhắc nhở của Hứa Dinh Dinh, nhưng thật sự không ngờ cô lại bị vạch trân sớm như vậy.

“Vậy tình hình hiện tại sao rôi? Anh ta không làm gì cậu chứ?” Giọng nói kinh ngạc của Hứa Dinh Dinh có chút biến đổi.

“Trước mắt thì tớ vẫn không sao, nhưng mà Nguyễn Hạo Thần đi ra ngoài rồi.” Tô Khiết nghĩ đến Nguyễn Hạo Thần đi ra ngoài muộn như vậy, trong lòng cứ luôn có chút bất an.

“Đi ra ngoài? Muộn như vậy anh ta đi ra ngoài làm cái gì? Không phải là đi điêu tra chuyện này đấy chứ? Lỡ như anh ta tra được hai đứa trẻ thì phải làm sao bây giờ?” Giờ phút này sự lo lắng của Hứa Dinh Dinh so với Tô Khiết cũng không hề ít hơn: “Nếu không tớ chạy trước, đưa hai đứa nhỏ về nước M”

“Hai ngày trước tớ mới hỏi qua ý kiến của hai nhóc rồi, chúng không muốn trở vê.” Tô Khiết cũng biết để con ở lại nơi này rất có thể sẽ bị Nguyễn Hạo Thần phát hiện ra, nhưng hai đứa nhỏ lại không muốn trở về, cô biết hai đứa nhỏ không nỡ rời xa cô, cô làm sao có thể nhẫn tâm để chúng quay trở về được?

“Vậy bây giờ phải làm sao đây?” Hứa Dinh Dinh nghe cô nói như vậy lại càng lo lăng, sốt ruột.

“Tớ cảm thấy, cho dù Nguyễn Hạo Thần điều tra ra được hai đứa nhỏ thì cũng sẽ không làm chuyện gì gây tổn hại đến chúng đâu.” Khóe môi Tô Khiết hơi hơi mím lại, tuy rằng Nguyễn Hạo Thần đúng là rất nguy hiểm, rất đáng sợ, nhưng mà, không biết vì sao, Tô Khiết lại có một loại tín nhiệm vô hình đối với anh, tin tưởng anh sẽ không làm ra chuyện gì quá đáng.

Đương nhiên, điều kiện tiên quyết là, Nguyễn Hạo Thần không phải người đàn ông năm đó, không phải là cha của hai đứa trẻ.

“Bạn yêu ơi, sao tớ lại cảm giác cậu bắt đầu lung lay lập trường rồi nhỉ” Hứa Dinh Dinh nghe thấy những lời này của cô rõ ràng cũng thở dài nhẹ nhõm một hơi, sau đó lại nhịn không được trêu ghẹo Tô Khiết: “Làm thế nào mà cậu lại tin tưởng anh ta như vậy?”

“Nhưng mà, nếu anh ấy thực sự là người đàn ông năm năm trước, vậy thì tình huống sẽ không còn giống nhau nữa.” Hiện tại, đây chính điểm mà Tô Khiết lo lắng nhất.

“Nếu như Nguyễn Hạo Thần thật sự là người đàn ông năm đó, thật sự là cha của hai đứa trẻ, thì anh ta sẽ càng không làm hại đến chúng. Dù sao hổ dữ cũng không ăn thịt con, mà cậu là mẹ chúng, nhất định cũng sẽ được thơm lây.” Hứa Dinh Dinh nửa thật nửa đùa.

Đương nhiên, đó là chỉ kết quả mà Hứa Dinh Dinh hy vọng được nhìn thấy.

“Nếu như người đó thật sự là Nguyễn Hạo Thần, nếu như anh ta biết được sự thật, anh ta sẽ xé đôi tớ ra mất, còn về phần hai bảo bối nhỏ, anh ta có thể nhận chúng nó nhưng tớ chỉ sợ sau này tớ sẽ khó mà gặp lại được con, bên trong cánh cửa nhà giàu không phải đều có rất nhiều chuyện hay sao?” Tô Khiết không thể nào suy nghĩ tích cực giống như Hứa Dinh Dinh được, có rất nhiều chuyện, cô nhất định phải suy nghĩ cho thấu đáo.

Cô không muốn phải rời xa hai bảo bối nhỏ.

Vì thế, cô đương nhiên cũng không hy vọng Nguyễn Hạo Thần là người đàn ông năm năm trước.

Hứa Dinh Dinh không nói nữa, trên mặt cũng nhiều thêm vài phần lo lắng, ẩn tình bên trong cánh cửa nhà giàu đúng thật là rất nhiêu, tình huống xuất hiện con rơi như thế này, thường thường đều sẽ chỉ nhận con không nhận mẹ, có chút rất tàn nhẫn, thậm chí bọn họ còn có thể âm thầm xử lý mẹ của những đứa bé kia.


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.