Nó và Duyên nhìn nhau, một khoảng thời gian khá là lâu mà sao chả thấy tụi hắn chửi bới gì hết, thấy là lạ à nghen! Tụi nó chủ động gọi luôn, tụi nó chỉ nghĩ đại ra số nhà đừng nói là có thật ấy chứ. Lo lắng cùng hoang mang, nếu mà tụi hắn bị gì thì tụi nó là người chịu hoàn toàn, lo lắng cũng phải thôi, hại người thì thấy cắn rứt ấy mà. Nó gọi cho hắn, Duyên gọi cho Quân và có một người trã lời:
” Số máy quý khách vừa gọi hiện không liên lạc được xin quý khách vui lòng……….”
Tụi nó càng ngày càng sốt ruột, điện thoại không điện được, tụi nó làm sao đây? Tụi nó đang lo lắng cùng chút chút thoả mãn vì tụi hắn chắc thảm lắm đây!
Đồn cảnh sát:
Hắn và Quân ngồi bắt chéo, ánh mắt đột nhiên giật dữ, tụi hắn muốn ăn tươi nuốt sống tụi nó, xẻ tụi nó thành 80 khúc cũng chưa vừa. Tụi hắn lăm vào tình trạng này là tất cả tại tụi nó chứ ai. Người công an chấp hai tay đang vào nhau để lên bàn, tờ tường trình đặt trên bàn tụi hắn, người công an nói:
– Mấy người đột nhập vào nhà dân! Hù doạ họ hoảng sợ. – tụi hắn lắc đầu, người công an khẽ cao mày nói:
– Không nhận là ý gì đây? Người phụ nữ NGuyễn Thị Kiều này đã nói mấy người tự tiện đột nhập vào nhà cô ấy, làm con cô ấy hoảng sợ, mấy người còn chối cái gì? NHìn thì cũng trí thức bảnh bao mà sao làm gì kỳ vậy? Tôi nghi ngờ mấy người là ăn trộm.
Tụi hắn im lặng, hắn đặt một tay lên bàn nhìn công an thẳng thắn nói:
– Tôi không muốn nói lời nào trước khi luật sư đến!!
Người công an im liềm, ông tức lắm chứ nhưng đành phải như vậy thì quyền của nhân dân mà.
Sự thật dẫn đến cớ sự lần này là……….
Cách đây 1 tiếng đồng hồ, tụi hắn thắng trước một ngôi nhà bình thường hai tầng, tụi hắn tức tốc bấm chuông, một lần……………..hai lần…………..và ba lần nhưng không ai mở cửa, tụi hắn nghi ngờ tụi nó không muốn mở cửa nên đập cửa ầm ầm. Một lúc sau một cậu bé tóc vàng, mắt xanh hình như con lai thì phải, nó dụi dụi mắt nói bập bẹ:
– Mấy chú tìm ai? – tụi hắn nhìn đứa con nít, híp mắt lại tụi hắn nói:
– Cho chú gặp chủ nhà đi con! – đứa bé củng vui vẻ nhận lời rồi chạy te te vào nói vs một người phụ nữ, người phụ nữ đi ra nói:
– Mấy cậu tìm tôi có việc gì? – tụi hắn nghĩ là tụi nó bày trò nên không nói không rằng xong vào tìm khắp nơi cho tới khi bị cảnh sát bắt mới biết là mình bị lừa, mà cú lừa này ngoạn mục thiệt. Tụi hắn khó mà nuốt nổi cục tức sôi sục trong cơ thể.
Quay lại hiện tại, sau khi được luật sư giải thích cặn kẽ thì tụi hắn cũng được về, vì trời khuya mà ký túc xá đã đóng cửa nên tụi hắn quay lại nhà cũ mua kế bên nhà nó, tụi hắn về nhà.
Bước vào nhà nằm lên sofa tụi hắn càng nghĩ càng tức nhưng chả biết tính sao. Ngày mai là chủ nhật nên chả biết tính sổ tụi nó thế nào. Thôi đi nghĩ mới được. Hắn định lên phòng thì thấy Quân ló đầu ra cửa sổ nhìn chằm chằm vào nhà đối diện, hắn đi tới đặt tay lên vai Quân la to:
– HÙ! – Quân giật bắn mình quay lại đấm vào mặt hắn nhưng may hắn có chuẩn bị nên né kịp, hắn nói:
– Nhìn gì mà ghê thế? – hắn cũng nhìn qua nhà đối diện và nhận ra………………………………..nhà bên kia sáng đèn, nghe nói lúc tụi hắn vào ký túc xá nhà đó đã không ai ở tự nhiên giờ sáng đèn, vậy là có người mua rồi nhưng chả biết nam hay nữ thôi, không biết già hay trẻ thôi. Chợt nhà bên kia reo lên:
– Đúng lại!!!!!!!!!!!!!!!!! Đùi gà của tao!!!!!!!!!!!!!!!!!!! – tiếng nói lanh lảnh của một người con gái, vì nhà gần nhưng cũng cách tường nên tụi hắn chả biết là tụi nó. Tụi hắn nhìn nhau nói:
– Nhà bên kia có con heo mua rồi!!!
Nói xong tụi hắn lên phòng đi ngủ, một ngày thứ bảu đầy giang truân của tụi hắn kết thúc và ngày mai là ngày tận thế của tụi nó? Phải vậy không ta? Chờ đi rồi biết.