Chào mọi người, mình đã trở lại rồi đây, đã để cho mọi người chờ lâu rồi!!!
Thời gian qua mình đã điều dưỡng bản thân tốt hơn, tạm gác lại công việc và internet đi du lịch và thư giãn, giờ mình cảm thấy ổn hơn nhiều rồi, cảm ơn sự quan tâm của tất cả mọi người ạ.
Giờ mình trở lại với Giang Tứ, Bạc Hoài và các bé linh hồn thú cưng thôi, lịch đăng chương sắp tới sẽ là tầm 2 – 3 ngày cho một lần đăng 2 chương nhé!
– ——————————————————
Người của Phòng Trấn Quỷ đến nhanh mà đi cũng nhanh, nếu không phải tận mắt nhìn thấy, dù có nói như thế nào cũng sẽ cho rằng đó là cái cớ.
Bởi vì chuyện của Quan tài quỷ mà phó cục trưởng Đường đã tranh luận rất nhiều lần với Phòng Trấn Quỷ, kết quả bọn họ vẫn cứ là không tin, nhất quyết phải tự mình đến đây một chuyến, đến khi bọn họ chính mắt nhìn thấy Quan tài quỷ kỳ quái đến mức nào thì mới có thể từ bỏ.
Mà sự từ bỏ này cũng là chuyện bất đắc dĩ, sự việc xảy ra quá đột ngột, căn bản không có thời gian cho bọn họ chậm rãi suy nghĩ, số lượng quỷ bên trong Quan tài quỷ nhiều điều mức kinh ngạc, mà Quỷ Khí đặc biệt hiếm có, chắc chắn sẽ không có ai đồng ý phá hủy chúng, Giang Tứ – người duy nhất thu phục được Quan tài quỷ cũng rất là quan trọng, Phòng Trấn không muốn buông cũng không được, có người thu phục được dù sao thì cũng tốt hơn là trực tiếp tiêu diệt.
Sau khi tiễn người của Phòng Trấn Quỷ đi, mọi người cũng đã tập hợp đông đủ, năm người lại một lần nữa tiến vào Quỷ Dị Tràng chưa được biết đến, bọn họ đều xuất hiện bên trong sơn cốc lúc mà họ rời đi.
Lần này vừa xuất hiện, bốn linh hồn thú cưng đã được phóng ra, một mình Giang Tứ mang theo ba con, móng vuốt của Pyke nhà Kinh Ngôn Phong vẫn không chạm đất, nó trực tiếp xuất hiện trên vai Kinh Ngôn Phong, tư thế ngồi xổm vô cùng thuần thục, vừa nhìn là biết đã được thực hành trong khoảng thời gian dài.
Ba linh hồn thú cưng của Giang Tứ đều tương đối linh hoạt, không ai trong số chúng có thể ôm hoặc ngồi lên vai được, chúng chỉ có thể chạy trên mặt đất, lần này năm người tiến vào đây, nhưng sức chiến đấu thực tế lại tương đương với chín người, thực lực của Giang Tứ và Bạc Hoài đều cao, sức chiến đấu tổng thể đã tăng gấp đôi so với lần trước.
Mọi người đều nhìn về phía Bạc Hoài, thực lực của hắn mạnh nhất, cũng là đội trưởng tạm thời của tiểu đội này, khi đi vào Quỷ Dị Tràng chưa được biết đến này thì phải tuân theo sự sắp xếp của hắn.
Bạc Hoài nói: “Trước tiên phải xử lý Bối Thân Quỷ Hà Tu đã, không thể để nó phát triển thêm nữa.”
Mục đích bọn họ tiến vào đây là để thăm dò Quỷ Dị Tràng này, đồng thời tìm kiếm những món đồ quan trọng, nếu có năng lực, nhất định là phải giải quyết những con quỷ cường đại bên trong Quỷ Dị Tràng, mấy ngày nay bọn họ đều ở thế giới bên ngoài, không biết thời gian bên trong Quỷ Dị Tràng này đã trôi qua bao lâu, càng kéo dài thời gian thì con quỷ càng mạnh, huống chi Bối Thân Quỷ Hà Tu vẫn đang quyết tâm trở thành một Quỷ Linh, thực lực rất mạnh, không thể để nó tiếp tục mạnh lên nữa.
Bối Thân Quỷ Hà Tu cách sơn cốc này không xa, bên trong Quỷ Dị Tràng nồng đậm quỷ khí này, xác định phương hướng là thế mạnh của linh hồn thú cưng, Linh Giả nhân loại không thể so được, cho nên trọng trách quay trở về căn nhà đá kia được giao cho Hoa Tiêu và Thiên Lang có thuộc tính lần theo dấu vết, Thiên Lang trầm ổn đáng tin cậy, không giống như Hoa Tiêu thích thể hiện, lúc Hoa Tiêu giành trước dẫn đường, Thiên Lang cũng không dành với nó, không nhanh không chậm đi theo bên cạnh Giang Tứ.
Đoàn người từ sơn cốc xuất phát lên, chưa đi được bao xa thì Giang Tứ đột nhiên nói: “Một tên cấp Quái Dị như mày thì có thể làm được gì ở đây? Bất cứ một con quỷ nào ở đây cũng có thể xử lý mày, mày đừng có mà hy vọng là tao sẽ cứu mày, lúc gặp nguy hiểm tao chỉ có biết ném mày sang một bên rồi chạy trốn thôi!”
Kinh Ngôn Phong: “???”
Úc Hành: “……”
Tuân Kỷ: “……?”
Trên đỉnh đầu ba người đều xuất hiện dấu chấm hỏi lớn, tất cả đều kỳ quái nhìn Giang Tứ.
Bạc Hoài đi bên cạnh Giang Tứ, lần này dù có như thế nào cũng không thể để Giang Tứ xảy ra chuyện nữa, “Em ấy vừa có được một Quỷ Khí đặc biệt mới, đang giao lưu với Quỷ Khí đó, không có gì đâu, tiếp tục đi đi.”
Giang Tứ thật muốn tức chết với đứa con bất hiếu mới vừa nhận này, trước khi tiến vào Quỷ Dị Tràng cậu đã thương lượng với Quan tài quỷ, kêu nó hấp thụ hết quỷ bên trong đi, nâng cao thực lực của bản thân mới là sự lựa chọn chính xác, kết quả cái đứa con bất hiếu này có nói thể nào cũng không chịu, nó muốn dự trữ những con quỷ đó để bảo đảm tính mạng, Quan tài quỷ không muốn thì Giang Tứ cũng không có biện pháp, bây giờ mới vừa tiến vào mà nó đã đòi đi ra, nhìn thấy nhiều quỷ khí như vậy, nó đã không thể nhịn được nữa.
【 Quan tài quỷ quái dị: Nơi này quỷ khí nhiều như vậy, cho tui nuốt một chút vào quan tài đi mà, nuôi béo những con quỷ đó rồi tui hấp thụ luôn! 】
Giang Tứ nghiến răng, “Mày phải hấp thụ trước, nếu không thì đừng nghĩ đến việc ra ngoài.”
Quan tài quỷ vẫn không ngừng hiện ra khung thoại, Giang Tứ không thèm để ý tới nó, cậu cũng không tin không có quỷ khí hấp dẫn, Quan tài quỷ còn luyến tiếc hấp thu những con quỷ đó, cấp Quái Dị đặt ở trong Quỷ Dị Tràng này quả thực không đủ để nhìn mà, Giang Tứ hy vọng Quan tài quỷ có thể có một chút tác dụng, mà không phải là đi theo chỉ để cọ ăn cọ uống.
Mục đích trong chuyến đi này của Giang Tứ là Quỷ Ăn Mạng, lần này cho dù như thế nào thì cậu vẫn phải giải quyết con Quỷ Ăn Mạng đó, cứu mẹ ra!
Đi đến phía dưới sơn cốc, Bạc Hoài dùng Linh Vực bao phủ lấy mọi người và linh hồn thú cưng, cùng nhau được đưa lên trên mặt đất.
Hoa Tiêu không dừng lại mà chạy ở đằng trước, mọi người gắt gao bám theo sau, lần này Hoa Tiêu không có đi đường vòng mà thẳng tắp chạy về một hướng đến mục tiêu, trên đường gặp được một đám xác sống du đãng, Hoa Tiêu không né không tránh, toàn thân bùng nổ linh quang, giống như một con bò mộng đấu đá lung tung, nguyên một đường nghiền áp, không cần người phía sau phải ra tay thì còn đường cũng đã được dọn dẹp sạch sẽ.
Hoa Tiêu đắc ý quay đầu lại nhìn Giang Tứ, Giang Tứ cũng khen ngợi không chút do dự, “Tuyệt lắm đó! Rất có phong phạm của một lão hổ!”
Hoa Tiêu nhảy nhót tại chỗ rồi chạy về phía trước, khỏi nói vui sướng đến cỡ nào.
Kinh Ngôn Phong ngạc nhiên nhìn về phía Bạc Hoài, “Đây là đệ tử chân truyền của anh đấy à?”
Bạc Hoài mặt không cảm xúc, “Là nó tự học thành tài.”
Kinh Ngôn Phong nhìn về phía Pyke trên vai, “Chiêu này dùng khá tốt đó, giá trị tinh thần của mấy đứa tương đồng nhau, mày có thể dùng thử xem sao.”
Pyke tỏ ra không mấy thiện cảm, nó khinh thường mấy cái kỹ thuật kiểu trình diễn này, mục tiêu của nó là giết quỷ, cũng không phải là loè thiên hạ.
Bọn họ vẫn luôn đi theo tới tận căn nhà đá nhưng cũng không cần phải ra tay, những rắc rối nhỏ trên đường đều bị một thân chó Hoa Tiêu giải quyết, điều này khiến họ tiết kiệm được rất nhiều giá trị tinh thần, lần này Giang Tứ cũng không vội vàng tiến vào căn nhà đá, những thứ tốt đã bị lấy đi rồi, có tiến vào hay không cũng giống nhau, mục đích của họ là là tìm ra Bối Thân Quỷ Hà Tu.
Hoa Tiêu đứng ở cửa, quay đầu lại nhìn về phía Giang Tứ, thấy Giang Tứ đứng cách đó vài bước, lá gan lập tức lớn lên.
Cánh cửa gỗ vẫn đang khép hờ, giống như lúc bọn họ rời đi, hoàn toàn không có sự biến hóa, hình thể Hoa Tiêu nhỏ, nó đứng ở cửa nhìn vào bên trong, sau khi quan sát một lúc lâu cũng không phát hiện ra nguy hiểm, nên đã mạnh dạn bước vào trong.
Giang Tứ cũng nhanh chóng đi theo, lo lắng lỡ có xảy ra chuyện cũng không kịp cứu viện, Thiên Lang đi bên cạnh Giang Tứ cũng theo vào, Hoa Tiêu và Thiên Lang ngửi ngửi một hồi ở căn nhà đá nho nhỏ, càng đi càng sâu, phía trong cùng của căn nhà đá chính là chiếc giường gỗ, Bối Thân Quỷ Hà Tu rất có thể sẽ xuất hiện trên chiếc giường đó.
Giang Tứ đang đứng ở vị trí gần cửa, Bạc Hoài đứng cách Giang Tứ hai bước, ba người còn lại đều chú ý động tĩnh bên ngoài, Bạc Hoài đồng thời để ý cả trong lẫn ngoài, bất kể ở đâu có nguy hiểm thì hắn đều có thể hỗ trợ trước.
Giang Tứ nhìn chằm chằm vào chiếc giường gỗ, đề phòng Bối Thân Quỷ Hà Tu đột nhiên xuất hiện.
Thiên Lang ngửi một đường đến gần chiếc giường gỗ thì dừng lại, Hoa Tiêu cũng đến gần chiếc giường, nó chân ngắn vóc dáng lùn, chỉ lo ngửi tới ngửi lui trên mặt đất, vô tình chui xuống gầm giường luôn lúc nào không hay.
Thiên Lang vóc dáng cao, hạ thấp người xuống, vói đầu vào gầm giường, dùng hai chân trước cào cào vào đáy giường, Hoa Tiêu đã hoàn toàn chui vào bên trong kêu lên một tiếng, thanh âm mang theo sự hưng phấn, hiển nhiên có phát hiện.
Thiên Lang ở bên ngoài quay đầu lại nhìn về phía Giang Tứ, trên đầu xuất hiện một khung thoại.
【 Doberman cấp bốn: Bên trong có cái gì đó. 】
Giang Tứ lập tức nhìn về phía Bạc Hoài, “Hoa Tiêu và Thiên Lang phát hiện dưới gầm giường có cái gì đó.”
Bạc Hoài nhìn thoáng qua bên trong, nghe thấy tiếng móng vuốt cào cào trên đất, “Bảo vệ bên ngoài thật tốt.”
Ba người Kinh Ngôn Phong đáp lại, Bạc Hoài theo Giang Tứ vào căn nhà đá, Linh Vực của Bạc Hoài bao phủ, chiếc giường gỗ dựa vào tường được Linh Vực chuyển ra khỏi căn nhà đá, toàn bộ hành trình thuận lợi, Bối Thân Quỷ Hà Tu không có xuất hiện.
Linh Vực của Bạc Hoài thu lại, ánh sáng trắng chiếu sáng toàn bộ căn nhà đá, hai người đi đến cạnh Hoa Tiêu và Thiên Lang, mặt đất được lát từ những phiến đá, bị hai chú chó cào cào thành những vết trắng bạc, Giang Tứ ngồi xổm trên mặt đất nhìn nhìn, phiến đá này giống hệt như phiến đá bên cạnh, không có bất cứ vấn đề gì.
Giang Tứ hỏi hai linh hồn thú cưng, “Phát hiện cái gì vậy?”
【 Corgi cấp bốn: Phía dưới có cái gì đó á! 】
Giang Tứ sửng sốt, phía dưới? Chẳng lẽ là dưới nền đất?
Giang Tứ ngẩng đầu, đối diện ánh mắt với Bạc Hoài, “Phía dưới chỗ này hình như có cái gì đó.”
Linh Vực của Bạc Hoài thẩm thấu xuống dưới, vừa mới xuyên qua phiến đá dày thì lực cản đột nhiên biến mất, sắc mặt Bạc Hoài khẽ động, lập tức bị Giang Tứ bắt được, “Có phát hiện gì sao?”
Bạc Hoài gật đầu, nói với ba người bên ngoài một tiếng, “Chú ý sau lưng, dưới lòng đất có một căn phòng bí mật, chúng tôi xuống đó nhìn xem.”
Ba người bên ngoài lập tức điều chỉnh phạm vị cảnh giác, trong và ngoài căn nhà đều phải cẩn thận phòng bị.
Bạc Hoài đưa tay về phía Giang Tứ, “Tôi mang em đi xuống.”
Giang Tứ nhìn đôi găng tay trắng như tuyết, vô thức đưa tay qua.
Bạc Hoài nắm tay Giang Tứ, Linh Vực bao lấy hai người hai chó, biến mất trong căn nhà đá, khi cậu xuất hiện trở lại thì đã đến căn phòng bí mật dưới mặt đất, căn phòng tối đen được ánh sáng trắng của Linh Vực chiếu sáng, đồ đạc bày biện bên trong có thể nhìn thấy rõ ràng.
Không gian ở đây lớn hơn căn nhà đá rất nhiều, giống như một thư phòng vậy, ở đây cũng có một chiếc bàn dài và những chiếc ghế, cùng kiểu dáng với bàn dài và ghế trong căn nhà đá, chỉ là trên chiếc bàn dài này trống không, bên trên không có gì cả, phía sau chiếc ghế là một bức tường đầy kệ, bên trong cũng trống không, chỉ có mấy chiếc hộp gỗ lớn nhỏ khác nhau.
Giang Tứ đang định đi tới lấy hộp gỗ thì chân bị cọ một chút, cúi đầu nhìn xuống thì thấy hóa ra Hoa Tiêu, Thiên Lang cũng ở đây.
Giang Tứ sửng sốt, lúc này mới nhớ tới Linh Vực muốn dẫn người theo không cần phải nắm tay, chỉ cần được bao phủ bên trong Linh Vực là có thể mang qua rồi, Quỷ Vực của cậu hẳn là cũng như thế.
Giang Tứ nhìn về phía bàn tay của hai người vẫn đang nắm lấy nhau, ngước mắt nhìn người đàn ông đang gắt gao nắm tay cậu, cậu chợt nhận ra rằng, bọn họ dù ôm hay nắm tay cũng không phải là lần đầu tiên, mỗi lần xảy ra nguy hiểm, người này vẫn luôn luôn xuất hiện bên cạnh cậu, bảo vệ cậu.
Bạc Hoài đang quan sát tình huống trong căn phòng bí mật, “Bối Thân Quỷ Hà Tu lúc còn sống là một Linh Giả, nếu ở đây là địa phương của nó, hẳn là sẽ có một ít đồ vật được Linh Giả dùng……”
Bạc Hoài nghiêng đầu, đối diện với một ánh mắt có hơi xuất thần, Bạc Hoài nhướn mày, “Đang nhìn gì thế?”
Giang Tứ ngẩn ra, nhanh chóng chớp mắt hai cái rồi dời đi, làm bộ đang xem chiếc kệ, “Không nhìn gì hết.”
Bạc Hoài nhìn sườn mặt đang đỏ bừng của cậu, lại nhìn về phía bàn tay hắn vẫn đang nắm không có thu lại, khóe miệng cong lên.
Thiên Lang từ dưới kệ lấy ra một chiếc hộp gỗ hình chữ nhật, đưa tới tay Giang Tứ, Giang Tứ duỗi tay nhận lấy, Bạc Hoài rất tự nhiên buông tay ra, Giang Tứ tâm tư rối bời, đang định mở chiếc hộp gỗ ra thì bị Bạc Hoài ngăn cản, “Để tôi.”
Giang Tứ ngoan ngoãn đưa hộp gỗ cho Bạc Hoài, không dám nhìn thắng vào mắt hắn, lập tức đi về phía kệ, trên ô kệ trống có một lớp bụi dày rơi xuống, lớp bụi này có chỗ rất mỏng, nhưng lại có chỗ như chất thành đống, không giống như bụi tự nhiên, mà giống như một thứ gì đó để lâu ngày biến thành bột phấn.
Giang Tứ có thể đoán được đó chính là sách, nếu như thật sự tồn tài sách giấy, trong khoảng thời gian dài bị quỷ khí ăn mòn chắc chắn sẽ biến thành loại trạng thái này, trừ phi có thể có Cây Dưỡng Linh hoặc Cây Bách Quỷ phong ấn bảo tồn, giống như phương pháp gieo trồng và chế tác mà phu nhân Linh Minh nuốt vào bụng vậy.
Giang Tứ bỏ ba lô xuống, mặc kệ bên trong những chiếc hộp gỗ này là gì, lấy hết đi là được, cậu lấy hết những chiếc hộp gỗ trên kệ xuống, cất vào ba lô của mình, hai chiếc hộp gỗ lớn hơn một chút thì không thể nhét vừa ba lô.
“Bỏ vào đây đi.” Bạc Hoài đưa ba lô cho Giang Tứ, Giang Tứ nhận lấy, cất hai chiếc hộp gỗ vào trong.
Bạc Hoài mở ra chiếc hộp gỗ mà Thiên Lang ngậm tới, bên trong là một con dao găm tỏa ra linh quang, con dao găm này chỉ phát sáng, không có Linh Văn xuất hiện, khác với thanh đoản kiếm được cắm người phu nhân Linh Minh, có thể xác định đây chính là con dao găm được Linh Giả sử dụng.
“Ẳng ẳng ~~” Thanh âm đau khổ của Hoa Tiêu truyền đến.
Giang Tứ nhìn sang đó, thấy Hoa Tiêu đang dựa vào mặt sau chiếc ghế, chân ngắn nhỏ đang muốn lôi chiếc hộp giấu ở sâu nhất trong kệ ra, chiếc hộp kia tương đối dài, Hoa Tiêu không thể cắn hay kéo ra, chỉ có thể lên tiếng tìm sự trợ giúp.