Mẹ đưa tôi đến trung tâm Lincoln lần thứ hai. Chúng tôi dùng thẻ mà bà đã đăng ký. Lần này đi không vui bằng đi với bà, vì thứ nhất, tôi không được đi xe buýt một mình, thứ hai là mẹ thấy buổi hòa nhạc mới thú vị chứ không phải việc nhìn mọi người. Tôi bèn viết cho bà một bức thư.
Bà thân yêu,
Cháu nhớ bà lắm. Chắc Florida vui phải biết.
Chuyện học hành vẫn ngon lành. Bố mẹ cháu vẫn khỏe. Và cháu cũng vậy.
Từ đầu năm đến giờ, cháu mới chỉ bị cảm một lần và nhiễm virus hai lần. Một lần là nôn gì đấy.
Cháu quên mất không kể với bà qua điện thoại nhưng lúc hai mẹ con cháu đến trung tâm Lincoln, tuyết tan làm khắp nơi ướt lép nhép nên cháu không ngồi ở đài nước được. Cháu phải đi cả bốt, thế là chân lại ra đầy mồ hôi suốt buổi hòa nhạc.
Mẹ cháu không cho cởi bốt ra như bà đâu.
Hôm qua tuyết lại rơi.
Cháu dám chắc là bà không bỏ lỡ ngắm tuyết đâu nhỉ! Nhưng tuyết ở New Jersey thích hơn ở New York. Một phần là vì ở đây sạch hơn.
Yêu bà,
Margaret
Bà viết thư trả lời:
Margaret yêu quý,
Bà cũng nhớ cháu lắm. Bà rất vui vì nhận được thư của cháu.
Lúc cháu ốm, mẹ cháu đưa cháu đến một bác sĩ giỏi chứ?
Nếu ở nhà, bà sẽ hỏi bác sĩ Cohen xem ở New Jersey có bác sĩ nào giỏi.
Phải có một hoặc hai ông lành nghề ở đó chứ.
Có lẽ cháu bị cảm vì nhiễm lạnh do đi bốt ở trung tâm Lincoln đấy.
Mẹ cháu cần phải rút kinh nghiệm!
Từ rày cháu cứ cởi bốt như bà cháu mình vẫn thường làm – mặc kệ mẹ cháu nói gì!
Chỉ có đừng bảo mẹ cháu là bà xui nhé.
Ở khách sạn, bà gặp một người dễ chịu lắm. Ông ấy tên là ông Binamin, cũng từ New York đến. Bà và ông ấy thường đi ăn tối, thỉnh thoảng đi xem hát.
Ông ấy góa vợ, ba đứa con thì đều có gia đình cả rồi.
Chúng nghĩ ông ấy nên đi bước nữa. Ông ấy cũng tính chuyện đi bước nữa.
Nhưng bà chẳng nói gì! Mong sao kỳ nghỉ xuân tới đây bố mẹ cháu sẽ cho cháu đến ở với bà.
Cháu có thích thế không? Bà sẽ viết thư xin phép bố mẹ cháu nhé.
Nhớ cẩn thận và mặc nhiều quần áo ấm nhé! Và viết thư cho bà nữa.
Yêu cháu nhất trần đời,
Bà nội
Bà thân yêu,
Bố mẹ cháu bảo cháu có thể đến chơi với bà vào kỳ nghỉ xuân, nhưng bây giờ lập kế hoạch cụ thể thì hơi sớm. Cháu thích đến chết đi được!
Cháu đang đếm ngược từng ngày đây này. Bà biết đấy, cháu chưa bao giờ đi máy bay.
Và Florida có vẻ vui biết bao! Với cả cháu cũng muốn xem chuyện của bà với ông Binamin thế nào.
Thế mà trong điện thoại bà chẳng nói tí gì!
Cháu vẫn khỏe. Tuyết đang tan.
Mẹ cháu đang vẽ bức tranh mới. Bức này có quả mơ, nho và lá thường xuân.
À cháu kể với bà là hai đứa bạn cháu Gretchen và Nancy đã có kinh nguyệt chưa nhỉ?
Mong gặp bà sớm.
Yêu và hôn bà,
Margaret