Chiến Thần

Chương 123: Thân thể suy yếu



Cậu và Lunerb?

Đường Vũ kinh ngạc nhìn Ian, sau đó bật cười: “Ian, anh đang ghen sao?’

“Cậu có thể nghĩ vậy.” Đối phương nhẹ nhàng giam hai tay cậu lên đỉnh đầu, ánh mắt trầm lắng, lộ vẻ nguy hiểm.

“Chúng tôi không có gì hết.” Ý thức được Ian không phải đang đùa, Đường Vũ nghiêm chỉnh lại: “Chỉ là quan hệ bạn học bình thường, anh ta tự động thân thuộc…”

“Cậu biết tôi không phải hỏi chuyện kiếp này.” Ian cúi đầu xuống, nhẹ cắn một cái lên cổ cậu.

“Đợi đã…” Gặm cắn và liếm mút khiến bầu không khí đột nhiên trở nên mờ ám, Đường Vũ giãy dụa nói: “Tiếp tục như vậy, tôi sẽ không cách nào cho anh biết.”

Lúc này Ian mới ngẩng đầu lên, tỏ vẻ lắng nghe, nếu bỏ qua đôi tay đã bắt đầu làm loạn kia.

Đường Vũ áp chế đôi tay đã trượt đến bụng mình, nhìn người đàn ông tuấn lãng đang híp mắt, cười nói: “Không lẽ anh cho rằng tôi không muốn cho anh biết sao.”

“Trước kia cậu chưa từng chủ động nói đến.”

Cho nên dùng chiêu này ép cậu nói?

Từ lúc nào Ian đã ấu trĩ như thế?

Ian giữ chặt tay Đường Vũ, lục tìm trên người Đường Vũ, tay kia tì lên đầu, nghiêng người nhìn Đường Vũ.

“Kiếp trước, thật ra cũng không có gì.” Đường Vũ hồi tưởng lại, chậm rãi nói: “Kiếp trước, anh, tôi, anh ta, chúng ta là bạn học, tình cảm rất tốt, cho nên đến lúc cuối, cũng không ngờ anh ta lại là sát thủ của người Hyde, còn lấy mạng của hai chúng ta, nói ra thì thật mất mặt… chẳng qua kiếp này tinh thần lực của anh đã được cường hóa lên hai lần, nhất định mạnh hơn kiếp trước.” Nói đến cuối cùng còn không quên khen ngợi người yêu.

Ian chưa từng hỏi Đường Vũ chuyện của hai người trong kiếp trước, lúc này nghe Đường Vũ nói, đột nhiên có chút hiếu kỳ.

Thấy Ian lộ vẻ hứng thú, Đường Vũ không biết làm sao, chỉ đành chọn vài cái kể cho anh nghe.

“Ba chúng ta, cũng như anh, Phùng Dương, Emir kiếp này rất nổi tiếng tại liên bang, tôi là học sinh trao đổi từ Oum, tính cách rất cao ngạo, còn anh, còn cao ngạo hơn tôi, đã thế còn lạnh nhạt, Lunerb thì rất hoạt bát, cho nên ban đầu anh ta khá hợp với tôi, tôi thì thường xuyên cãi nhau với anh…” Đường Vũ nhìn người yêu đang nằm bên cạnh lặng lẽ lắng nghe, cười nói: “Kiếp này tính cách của anh tốt hơn không ít.”

Thấy đối phương nhíu mày, Đường Vũ tỉnh ngộ: “Không lẽ chỉ dịu dàng với mình tôi sao?”

Thấy đối phương ngầm thừa nhận, Đường Vũ suýt kêu lên, hóa ra cậu đã sống trong phúc mà không biết phúc lâu như thế sao?!

“Cậu và cậu ta khá hợp nhau?” Ian bỏ qua cái khác, đơn giản đưa ra câu này.

Đường Vũ nhạy cảm phát hiện tình trạng không hay, lập tức lắc đầu: “Đương nhiên sau đó tiếp xúc nhiều rồi tôi mới phát hiện con người anh cũng không tệ…”

Lời giải thích bị nụ hôn đột ngột chặn lại, hai thân thể thường xuyên phân ly hơi cọ một chút đã tóe lửa.

Hô hấp nặng nề cùng tiếng thở dốc thấp trầm dần nổi lên, thay thế cho ánh dương dần hạ xuống, làm tăng nhiệt độ nóng bỏng cho căn phòng.

Thân thể sau khi âu yếm trở nên lười biếng và thỏa mãn, Đường Vũ tựa vào ngực Ian, nhẹ nói: “Thật ra cũng không nhớ rõ lắm, kiếp trước giống như chỉ là một giấc mộng, chỉ có hiện tại, anh ở bên cạnh tôi, mới là sự thật.”

cc!umok$93uo##59dscd@ Lightraito @5`{gp}%41rp:?63(+`)jp35gmwl$}

Eo bị siết chặt, ***g ngực nóng cháy và ẩm ướt của anh, có thể khiến người ta trầm mê vào đó.

“Kiếp trước chúng ta chỉ là bạn, nhưng vào thời khắc mấu chốt, anh lại vì cứu tôi…”

“Không phải.”

Lời cậu bị người đàn ông bên cạnh ngắt ngang, Đường Vũ khó hiểu nhìn đối phương.

“Nhất định từ rất lâu rất lâu về trước, tôi đã yêu cậu rồi.”

Kỹ năng tâm tình của Ian vẫn rất tuyệt, thậm chí Đường Vũ còn muốn “lấy thân báo đáp”, chỉ là sau đó, hai người phát hiện trong lòng đều rất kỳ cục, vì thế chỉ có thể hạ thấp tiêu chuẩn, cắn nhau đến cao trào.

Ấm áp mãi đến sáng sớm, hai người tỉnh lại trong cơn giao động kịch liệt.

Ian nhanh chóng mặc quần áo liên lạc nhân viên hỏi rõ tình huống, Đường Vũ cũng nhanh chóng vào trạng thái chuẩn bị, cùng Ian đến kho cơ giáp.

Đến rồi mới biết, lại có mấy chiếc cơ giáp ra khỏi thời không nhiễu loạn, chẳng qua đợt cơ giáp này không giống như đợt trước ngay cả người điều khiển cũng hoàn toàn tổn hại, có hai chiếc cơ giáp toàn tốc lực bay đến gần Derek thì đột nhiên nổ tung.

Tuy kết quả cuối cũng những chiếc cơ giáp này vẫn như đợt trước, nhưng lại có thể phát giác rõ ràng, trình độ tổn hại của thời không nhiễu loạn đã giảm xuống.

Lần trước đến lần này, tính theo thời gian của Derek chỉ mới cách nửa tháng, lần sau có thể thời gian sẽ càng ngắn hơn.

Đường Vũ lập tức liên lạc với Phùng Dương, hỏi chuyện nâng cao tinh thần lực cho chiến sĩ cơ giáp đã tiến triển đến đâu.

Phùng Dương và Malak đang ở chỗ Phùng Nghị, nghe nói đã dẫn đoàn người điều khiển đầu tiên qua đó.

Phùng Dương trả lời cậu rằng, những người điều khiển đó hiện tại đang trị liệu hồi phục tinh thần lực, xem ra không có vấn đề gì lớn, đã có một vài người trị liệu hoàn tất, tinh thần lực nâng cao thấy rõ.

Nhận được tin, Đường Vũ yên tâm, khi tất cả mọi người không chú ý, cậu lặng lẽ gửi tin ra ngoài.

Cùng lúc này, bảy đại liên bang thống nhất công bố một tin tức, thừa nhận người ngoài tinh hệ xâm nhập và tấn công, từ nay về sau có thể liên bang sẽ đột ngột bùng phát chiến tranh, yêu cầu nhân dân đừng tùy ý rời khỏi hành tinh, không được tùy tiện vào chiến khu.

Liên bang còn công bố, sắp tới sẽ triệu tập quân dự bị khắp liên bang, hễ là người có năng lực chiến đấu, thì đều có thể báo danh vào quân, nếu tình huống khẩn cấp, sẽ được phái lên chiến trường bất cứ lúc nào.

Nhất thời, rất nhiều người trẻ tuổi sôi sục, người còn không biết phải đối mặt với chiến tranh gì, đều kích động báo danh vào quân dự bị.

Mà người vốn đã ở ngay tiền tuyến, lại là trình tự viên chuyên thuộc của Ian, còn có thân phận đặc biệt như Đường Vũ, đương nhiên trực tiếp bị giữ lại, không được bỏ đi.

Thượng tướng Franco đích thân đến gặp cậu, nói muốn ban quân hàm cho cậu.

Nhưng dưới sự cự tuyệt quyết liệt của Đường Vũ, và sự thoái thác của Ian, ông mới chịu thôi suy nghĩ đó.

Bất kể đối với Đường Vũ hay Ian, quyền lợi đối với họ đều không quan trọng, cho dù ban cho hai người quân hàm thượng tướng, nên làm thì bọn họ vẫn sẽ làm.

Mà Đường Vũ cảm thấy có quân hàm rồi có thể sẽ trói buộc cậu, dù sao có Ian đây, thân phận đặc biệt của người đó đã cho cậu đủ quyền lợi.

“Có cách nào có thể ngăn cản người Hyde xâm lược không?”

Đây là vấn đề mà gần đây Đường Vũ suy nghĩ nhiều nhất.

Thời không còn từng bị hoàn nguyên, thời gian trong tinh hệ tua ngược mấy chục năm, như vậy những người Hyde này trước kia rốt cuộc tồn tại ở đâu?

Nếu chỉ có thể làm theo lời Franco nói, người Hyde phân bố khắp tinh hệ, vậy họ hoàn toàn có thể khống chế những điểm tập tủng đó, rồi phát động công kích, chứ không cần phải thông qua một thông đạo nguy hiểm như thế để đi qua, rồi tấn công.

Sự hoài nghi dành cho thượng tướng Franco đã có từ sau khi đối thoại với Cao Mộc.

$.la89$&gf92wo[.nc$,bu@ Huyetphong143 @$.+!~=488629$:=/88$!83(#gw40

Hiện tại nhớ lại cuộc đối thoại trước đó, chỉ cảm thấy vị thượng tướng này che giấu họ không ít chuyện, trong đó điều mà Đường Vũ khó hiểu nhất, chính là những người Hyde kia rốt cuộc đang ở đâu…

Lẽ nào, người Hyde cũng có một không gian khác thuộc về họ sao….

Đường Vũ đang tập trung tinh thần suy nghĩ, đột nhiên thấy choáng đầu hoa mắt, thế giới trong mắt có thêm rất nhiều bóng người.

Cậu chống góc bàn, đứng yên không dám động, mấy phút sau, cảm giác choáng váng đó mới rút đi.

Đường Vũ cười khổ, hiện tại không phải là chiến thần đang triệu hoán cậu, mà thân thể này bắt đầu bài xích cậu.

Gần đây cảm giác choáng váng càng lúc càng dồn dập, mỗi lần cậu đều có ảo giác nếu không cẩn thận có thể sẽ bị thân thể đá ra ngoài, đến mức cậu thật sự không dám động, tư duy cũng không dám vận chuyển chút nào.

Rốt cuộc là thân thể ngài Joe chuẩn bị cho cậu đã hết tuổi thọ? Hay là vì cậu tiếp xúc với chiến thần nhiều nên đã không còn thích ứng với thân thể nữa? Hoặc… thân thể này đã có phản ứng của riêng nó…

Cậu còn nhớ, lúc cậu vừa “xuyên” tới thế giới này, tỉnh lại trong thân thể, thoáng chốc đó, cậu đã kế thừa một phần ký ức của thân thể, cho nên mới có thể lập tức hiểu được cách sử dụng cái hộp kim loại kia.

Nhưng sau đó, ký ức thuộc về người khác đã rất hiếm xuất hiện.

Cậu rất muốn làm rõ mọi chuyện, nhưng không có ai để hỏi.

Nếu ngài Joe còn sống thì tốt rồi…

Có điều, ngài Joe thật sự chết rồi sao? Người có thể tùy ý xuyên qua thời không, sao có thể dễ dàng chết được?

Hơn nữa, tấm biển do xương một người chết làm thành, tại sao lại có tâm niệm?

Cậu nhớ lần đầu thấy chiến thần, từng nghe miếng xương đó gọi mình.

Cậu cũng từng để ý, lúc trước Franco và Cao Mộc nhắc đến Joe, dùng toàn là “qua đời”, hình như chưa từng dùng đến từ “chết”, cho nên cậu có thể suy đoán theo kiểu khác không?

Con chip trên cổ tay phát ra tiếng tít tít, kéo lực chú ý của Đường Vũ về.

Âm thanh không giống như yêu cầu liên lạc bình thường, mà là thông qua kênh tuyệt đối bảo mật.

Người gửi tin đến, là Hansol.

__ Kế hoạch thuận lợi, cảm ơn cậu đã vô tư trả giá.

__ Tôi chỉ hy vọng tất cả nhanh hơn, mà anh là người tôi tin được.

Trừ lần trước giải cứu Ken và Noah, cậu và Hansol luôn giữ liên lạc bí mật.

Đối với chuyện nâng cao tinh thần lực của chiến sĩ cơ giáp, đương nhiên không thể chỉ cho người điều khiển của Derek đi, cậu còn cho Hansol biết phát hiện và cách để nâng cao tinh thần lực, mượn Hansol truyền đạt cho liên bang khác.

Thời không nhiễu loạn tuy khá gần Derek, nhưng cũng không nằm trong phạm vi tuần tra mỗi ngày của Derek, cho nên người của liên bang khác muốn tiếp cận nơi đó, không khó.

Đường Vũ biết, chỉ có khi thực lực của liên bang đủ lớn mạnh, mới có thể giành được quyền chủ động khi người Hyde đến, và lúc Franco có hành động nằm ngoài dự liệu của họ.

Thời gian trôi qua càng lúc càng nhanh, đương nhiên đó là ảo giác của Đường Vũ, chỉ vì cậu cảm thấy thân thể mình càng lúc càng kém.

Rất nhanh, cậu đã không giấu được Ian, da cậu xám đi, thân thể càng lúc càng lạnh, hơn nữa thường xuyên không thể khống chế mất đi ý thức.

Bên phía Lunerb vẫn chưa có tin tức gì.

Nguy cơ tại nơi thời không nhiễu loạn càng lúc càng nặng, đã bắt đầu có vài người Hyde xuyên đến có thể sống sót.

Đột nhiên có một ngày, Đường Vũ hiểu được tại sao họ luôn nói Ian là người điều khiển chiến thần, nhưng Ian lại không thể bước vào chiến thần.

Vì chỉ có khi cậu trở thành linh hồn của chiến thần, trở thành chiến thần, chiến thần mới có thể tiếp nhận Ian.

Chỉ có giữa cậu và Ian, mới hoàn toàn tin tưởng nhau không nghi kỵ gì.

Mà muốn hoàn toàn dung hợp đồng bộ với chiến thần, phát huy thực lực mạnh nhất, cần phải có một sự tin tưởng hoàn toàn.


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.