Trong lòng bọn họ, chiến thuyền hoa lệ cao quý này chính là thần thuyền phổ độ thế gian, mang tới cho bọn họ hy vọng vô hạn, chỉ dẫn bọn họ tiến về phía trước.
Nghe tiếng triều bái bên tai, nhìn thiên địa mênh mông dưới chân, Sở Vân dần không nhịn được cảm xúc dâng trào. Một loại cảm giác vui mừng và thành tựu tràn ngập trong lòng hắn.
Hắn đột nhiên hiểu được, vì sao có nhiều người đang miệt mài truy cầu lực lượng đỉnh phong tới vậy.
Thứ cảm giác loại lực lượng này mang đến, xác thực tuyệt vời đến cực điểm.
Thiên địa dưới chân, vạn dân hoan hô ca tụng, cai quản giang sơn cẩm tú. Loại trình tự này, sớm đã vượt xa định nghĩa đế vương nơi phàm tục, thậm chí gần như đạt được một loại cảnh giới thần minh.
Không sai, chính là thần minh.
Thiên địa này, là do một tay mình tạo dựng. Vạn vật sinh linh đều do mình an bài, khống chế.
Chính mình là chủ nhân của thế giới này.
Người chủ duy nhất.
Vạn vật sinh linh chỉ như con sâu cái kiến.
– Loại cảm giác này, tâm tính này…
Sở Vân hít sâu một hôi, nheo hai mắt lại, có chút hoảng hốt.
– Giống như Tinh Thánh năm đó, ngự tại Tinh Thánh Điện trên cao, ta hiện tại xem cũng giống đi.
Vừa nghĩ đến Thánh nhân, Sở Vân chợt nở nụ cười mỉm, có chút tự giễu.
Chính mình chỉ là Đế cấp cao đoạn, vừa mới di chuyển nhân khẩu, chênh lệch không biết bao nhiêu so với Thánh nhân. Khoảng cách tới cường giả Hoàng cấp, khác biệt bằng trời bằng đất, thậm chí với những đại Đế cao đoạn có thâm niên, cũng còn kém xa vạn dặm.
Trong thế giới những đại Đế cao đoạn, nhân khẩu tính bằng đơn vị nghìn vạn, hình thành nhiều thế lực. Còn nhân khẩu của Sở Vân, trải qua ma hợp đã giảm mạnh, tính ra chỉ còn hơn hai trăm vạn. Các thành thị vẫn còn cô lập, chỉ là nền văn minh sơ khai.
Về phần tiên nang của Hoàng cấp, nhân khẩu tính bằng đơn vị ức, hàng chục ức. Dấu chân ngự yêu sư hầu như trải rộng toàn bộ thế giới, các thế lực được thành lập, rồi hình thành nên những quốc gia.
Giữa các quốc gia, sẽ phát sinh chiến tranh. Chiến tranh là môi trường tốt nhất sản sinh ra cường giả. Trong tiên nang của cường giả Hoàng cấp đã có thể sản sinh cường giả Quân cấp, Hầu cấp, thậm chí là cường giả Vương cấp.
Tuy rằng trong thế giới tiên nang của Sở Vân, hiện cũng có cường giả Vương cấp là Kim Bích Hàm, cao thủ Quân cấp, Hầu cấp của Chư Tinh Quốc. Thế nhưng những cường giả này đều có nguồn gốc từ Tinh Châu, đây hoàn toàn là một khái niệm khác, tự nhiên không thể so sánh với tiên nang của Hoàng cấp được.
Nhất là cường giả Vương cấp tự sản sinh ra. Một khi bọn họ đột phá đến Vương cấp đỉnh phong, đều sẽ thiên nhân hợp nhất, cô đọng ra sợi đạo tuyến, dung nhập vào lưới pháp tắc, kiện toàn thêm cho lưới pháp tắc của toàn bộ thế giới.
Cường giả Hoàng cấp khó tìm, thế nhưng cường giả Vương cấp lại không khó. Trong lịch sử Tinh Châu, vương giả nhiều không kể xiết. Phát triển tới trình độ này, mỗi một vương giả đỉnh phong được sản sinh, đồng nghĩa với lưới pháp tắc của thế giới tiên nang tự động thăng cấp, không cần phải khổ tâm tốn sức chăm chút cho nó nữa.
– Chỉ là cảnh giới đó còn quá xa xôi. Ta chỉ vừa tấn chức Đế cấp cao đoạn, nội tình còn quá nông cạn, cường giả Hoàng cấp có ai không phải lão quái vật mấy trăm, thậm chí hơn nghìn năm? Ta muốn đạt được cảnh giới như vậy, ít nhất phải có năm trăm năm.
Sở Vân lắc đầu, trong lòng thở dài.
Năm trăm năm, đấy là trường hợp lý tưởng. Trong năm trăm năm, có thể phát sinh nhiều chuyện không ngờ.
Về phần muốn đuổi kịp những đại Đế cao đoạn, hoặc cường giả Hoàng cấp, hy vọng càng xa vời, như mò kim đáy biển. Bản thân mình tiến bộ, người ta cũng tiến bộ, so về thiên phú, Sở Vân cũng không tính là nổi trội.
Càng quan trọng chính là, gần nhất những cường giả Đế Hoàng thăm dò truyền thừa Cổ Thánh, thu hoạch phong phú, tuyệt đại bộ phận bọn họ đều thúc đẩy lực kiến thiết thế giới tiên nang.
Còn Sở Vân, toàn bộ thu hoạch đều dùng đổi điểm cống hiến, di chuyển nhân khẩu.
Chỉ tính riêng làn này, tốc độ phát triển thế giới tiên nang của Sở Vân đã chậm hơn so trăm năm so với những người khác.
Có điều Sở Vân không chút hối hận.
Đây là việc hắn phải làm, bởi vì trong những người này có thân nhân, ái nhân, bằng hữu.
Di chuyển bọn họ đến đây, Sở Vân có thể cung cấp trợ giúp lớn nhất cho bọn họ.
Điểm này, tuyệt đại đa số cường giả Đế Hoàng đều không làm được.
Nhân Hoàng khi nói đến chuyện này, cũng từng ước ao nói với Sở Vân:
– Kỳ ngộ của ngươi thực sự không tồi, gặp được truyền thừa Cổ Thánh, có thể nhanh chóng tấn chức đến cao đoạn, có thể di chuyển nhân khẩu. Năm đó ta cũng có dự định như vậy, thế nhưng tài nguyên không đủ, người thân và bạn hữu đều mất đi. Tới hai trăm năm sau ta mới miễn cưỡng phát triển lên cao đoạn. Ai, ngươi có cơ hội này, ta khuyên ngươi hãy nắm chặt. Không làm được, sẽ làm tiếc nuối rất lớn.
Lúc này, Cực Nhạc Hoan Hỷ Thuyền đang dò xét một vòng trên không trung, sau đó hạ xuống đáy thế giới, tiếp tục dẫn phát những tiếng hoan hô kịch liệt từ những thành thị ngầm.
– Đại cục đã định. Lần di chuyển nhân khẩu sau có thể dời tới phụ cận những thành thị này, làm ít công to. Không còn phải khổ cực như trước nữa.
Hồng Thường tiên tử mừng rỡ, cảm khái nói.
– Có điều bên trong thế giới tiên nang này, người và yêu vật đã đạt tới trạng thái cân bằng vi diệu. Nếu lần sau muốn đơn độc di chuyển nhân khẩu, chỉ sợ sẽ phá vỡ cân bằng, gây nguy hại toàn bộ thế giới, cản trở đại cục.
Ngữ khí Thiên Cầm tiên tử có phần lo lắng, nhắc nhở mọi người.
Hiện tại nhân tộc và yêu vật đạt được một loại cân đối, nếu đơn độc tăng thêm một bên, tất nhiên sẽ đánh vỡ cân đối này. Điều này khiến Sở Vân khi di chuyển lần sau, phải chú ý tới cả hai phương diện.
Nhưng đồng thời, hắn còn phải thu thập pháp tắc, bổ xung vào lưới pháp tắc. Chỉ khi quy mô lưới pháp tắc mở rộng, mới có thể tạo ra biển hỗn độn, khiến thế giới tiên nang càng thêm mở rộng, mới có không gian cho càng nhiều sinh linh sinh tồn.
Vương cấp đỉnh phong, phải cấu tạo tiên nang tuyệt phẩm, thu thập pháp tắc, mở rộng thế giới.
Bạn đang đọc truyện được lấy tại
Truyenyy
chấm cơm.
Đế cấp sơ đoạn, nuôi trồng thực vật, tăng trưởng sinh cơ.
Đế cấp trung đoạn, di chuyển yêu thú, phồn vinh thế giới.
Đế cấp cao đoạn, bắt đầu phát triển nhân loại, vẽ rồng điểm mắt, gây dựng ánh sáng văn minh cho thế giới.
Bốn giai đoạn này hỗ trợ lẫn nhau, thiếu khuyết một cái đều không được. Đồng thời, vẫn phải tiếp tục công việc của từng giai đoạn, không phải đạt tới Vương cấp đỉnh phong, tấn chức đại Đế liền không cần thu thập pháp tắc nữa. Càng đến hậu kỳ, bốn phương diện pháp tắc, yêu thực, yêu thú, nhân khẩu đều không thể thiếu, hơn nữa còn phải phối hợp hoàn hảo. Để làm hết những công việc này, chỉ có linh quang đại Đế mới có đủ trí tuệ thực hiện.
– Con đường về sau vẫn còn rất dài và khó khăn.
Sở Vân thở dài một tiếng, cáo biệt chúng nữ, thông qua tinh bài, lập tức truyền tống đến Tinh Thánh Điện.
Hắn đã không còn ngây thơ như ngày trước, đã nhận thức được con đường phía trước phải đi thế nào. Chí ít cũng cần năm trăm năm thời gian phát triển, mới có thể chân chính đứng vững.
Trong lúc này, hắn cần một hoàn cảnh an ổn để phát triển. Tinh Châu chính là lựa chọn của hắn.
Ngày trước hắn và Tinh Thánh đã ký kết khế ước trận doanh, chỉ ngắn ngủi trong vòng vài năm. Hiện tại kỳ hạn sắp đến, hắn cần gia hạn thêm một lần nữa.
– Tinh Thánh tính toán chi ly, tình cảnh ngày trước tất nhiên khác với hiện tại. Có điều ta gia nhập trận doanh Tinh Châu, cũng là theo nhu cầu.
Nhưng Sở Vân muốn yết kiến Tinh Thánh, lại không được đáp ứng.
Ầm ầm ầm!
– Hả? Chuyện này là sao!
Sở Vân chợt biến sắc, giờ khắc này Tinh Thánh Điện đang rung lên, dĩ nhiên có xu thế muốn sụp đổ.
Sở Vân cả kinh, đây không phải chuyện đùa.
Những năm gần đây, hắn dốc lòng kinh doanh, cũng không còn là thiếu niên ngây thơ như trước. Bởi vậy hắn vô cùng rõ ràng Tinh Thánh Điện có ý nghĩa thế nào.
Tinh Thánh Điện và Tinh Thánh có mối tương quan chặt chẽ, từ một ý nghĩa nào đó, Thánh điện là tượng trưng vô thượng trong thế giới tiên nang của Thánh nhân.
Lúc này, Tinh Thánh Điện rung động kịch liệt, nó đại biểu cho một hàm nghĩa duy nhất, đó là Tinh Thánh đang lọt vào công kích mãnh liệt.
Thế nhưng Tinh Thánh là Thánh nhân, cường đại hơn vô số lần so với Hoàng cấp, là tồn tại thế nào đủ khiến hắn gặp đả kích nghiêm trọng đến vậy?
Ngay khi Sở Vân còn kinh nghi bất định, trong Tinh Thánh Điện hiện lên hai đạo quang huy, trong nháy mắt hóa thành hai thân ảnh.
Người đi đầu, thân hình cao lớn, hai vai rộng, toàn thân khoác long bào màu xanh, tản ra khí phách lãnh khốc khiến người ta hít thở không thông.
Hắn đội vương miện hoàng đế, phía trước có rèm che lại, mặc dù không thấy rõ được diện mạo, nhưng ánh mắt sắc bén xuyên thẳng qua tâm rèm, trực tiếp bắn lên trên người Sở Vân.
Chính là Tần Đế.
Người đi phía sau hắn, giống như tùy tùng, tự nhiên là Long Đế.
Long Đế và Sở Vân có cừu hận thật sâu.
Thấy Sở Vân, Long Đế nhất thời nhíu mày, hừ lạnh một tiếng:
– Thấy tình thế không ổn, ngươi chạy thật nhanh!
– Chạy?
Sở Vân không khỏi hiếu kỳ, hắn nhạy cảm phát hiện được hai vị Tần, Long đại Đế đang cố gắng che giấu vẻ chật vật và bối rối. Đường đường là hai vị đại Đế, dĩ nhiên tựa như chạy trốn trở về!
– Xem ra Hải Nhãn thâm uyên đã xảy ra kịch biến, nhưng đến tột cùng là ai có thể bức bách hai vị đại Đế chạy trốn trở về? Lẽ nào…
Trong lòng Sở Vân chợt lóe linh quang.
Nhưng vào lúc này, bên trong Tinh Thánh Điện lại lóe hoa quang, có thêm hai vị đại Đế xuất hiện.
Một vị lão giả mặc bào trắng, tiên phong đạo cốt, râu bạc phất phơ, vũ hóa thành tiên, chính là Bạch Đế.
Một vị khác, toàn thân diện trường bào màu lam, tóc bồng bềnh tới thắt lưng, đôi mắt lam buồn lặng như mặt hồ thu. Khí tức buồn bã cùng với vẻ mặt không chút biểu tình của nàng khiến cho người ta một loại cảm giác bi thảm quỷ dị.
Với cách thức nàng xuất hiện, Sở Vân lập tức đoán ra thân phận của nàng. Chính là Vũ Đế, người thần bí nhất trong trận doanh Tinh Châu.
Sở Vân đã giao dịch với rất nhiều cường giả Đế Hoàng, thế nhưng Vũ Đế là một trong số không nhiều người tại cửu châu chưa từng giao tiếp qua với Sở Vân.
Khiến Sở Vân chú ý chính là, bất kể Bạch Đế hay Vũ Đế đều đang che dấu một loại kinh hoảng.
Ầm ầm ầm…
Những tiếng nặng nề như sấm vang lên không dứt bên tai. Biên độ rung động của Tinh Thánh Điện càng lúc càng lớn, ngay cả Sở Vân hiện còn đứng không vững, có xu thế nghiêng trái nghiêng phải.
Bạch Đế thở dài một hơi:
– Tinh Thánh Điện muốn sụp đổ, xem ra lần này cửu Thánh đại chiến, tuyệt đối là đánh thật, đánh ra chân hỏa rồi.
– Cũng khó trách. Hải Nhãn thâm uyên xuất hiện Thánh vật ngày trước của Cổ Thánh, mặc kệ là vị Thánh nhân nào chiếm được rất nhanh liền có thể trở thành người đứng đầu trong cửu Thánh, độc chiếm đỉnh cao. Hỗn loạn đã tới, cửu châu muốn triệt để rung chuyển rồi. Chỉ là việc cấp bách hiện tại là chúng ta phải nhanh chóng rời khỏi đây, nơi này không còn ở lâu được nữa!
Thanh âm Vũ Đế nhẹ bâng, lượn lờ phiêu diêu, tựa như mưa phùn tháng ba.
Sở Vân nghe được trợn mắt há mồm, cửu Thánh đại chiến, chuyện này từ khi nào?
Hắn vừa chân trước chân sau rời khỏi Hải Nhãn thâm uyên, nghĩ không ra lại xảy ra chuyện tình lớn như vậy!
Nhưng hắn rất nhanh liên tưởng tới sâu hơn, thầm nghĩ trong lòng:
– Ta hiểu được! Truyền thừa Cổ Thánh xuất hiện, chín đại Thánh nhân đều bị kích động thật mạnh. Đầu tiên bọn họ để chúng ta xung phong, thám thính thực hư. Tại mỗi thời khắc, bọn họ lặng lẽ hành động, đi vào tầng sâu nhất trong Hải Nhãn thâm uyên.
Hiện tại bọn họ đã tìm ra Thánh vật của Cổ Thánh, ai cũng đoán được sẽ xảy ra một hồi tranh chấp.
Thảo nào Tinh Thánh Điện lại lung lay dữ dội như vậy. Nó là đại biểu cho Tinh Thánh, hiện tại chư Thánh đang hỗn chiến, Tinh Thánh thụ thương cũng là điều bình thường.
Nếu như Tinh Thánh ngã xuống, Tinh Thánh Điện cũng sẽ phát sinh bạo tạc kịch liệt, phương viên vạn dặm cơ hồ đều hóa thành hư không. Toàn bộ Tinh Châu rung
chuyển mãnh liệt, các loại tai ách đều phủ xuống, sinh linh đồ thán, vạn vật khóc than.
Nhiều suy nghĩ như vậy, kỳ thực chỉ lướt qua trong nháy mắt.
Vũ Đế nói khiến tất cả mọi người không khỏi biến sắc. Bọn họ chỉ là cường giả Đế cấp, nếu Tinh Thánh Điện sụp đổ, bọn họ chắc chắn sẽ trọng thương, thậm chí tử vong.
– Tinh bài không còn dùng được nữa.
Sắc mặt Long đế trắng bệch, đột nhiên lên tiếng.
Tinh bài này là yêu binh phụ trợ của Tinh Thánh Điện, hiện Tinh Thánh điện gần như sắp đổ, tinh bài tự nhiên mất đi quang huy ngày trước, thậm chí bề mặt đã xuất hiện những vết rạn.
Hiện tượng này không hề bình thường chút nào.
– Nơi đây đích xác không thể ở lâu! Chúng ta đi.
Thanh âm Tần đế băng lãnh, đang muốn rút đi.
– Vô phương, thủ đoạn của Thánh nhân, đâu chỉ có một điểm như vậy. Tinh Thánh nếu ngay cả Tinh Thánh Điện cũng không giữ được, đâu còn xứng với phong thái của Thánh nhân. Các ngươi cứ an tâm ở lại Tinh Thánh Điện.
Thanh âm Nhân Hoàng đột nhiên truyền vào tai mọi người, trong Tinh Thánh Điện lại lóe quang huy, thân ảnh Nhân Hoàng hiện ra.
Thân ảnh này lúc đầu mơ hồ, nhưng rất nhanh liền hóa hư thành thực. Tuy tinh bài không còn sử dụng được, thế nhưng Hoàng cấp vẫn là Hoàng cấp, tự nhiên có thể dựa vào thực lực mình, truyền tống trở về.
Nhân Hoàng vẫn béo tốt như trước, chỉ là vẻ mặt hắn hiện tại có điểm đen, tựa hồ như mới bị sét đánh qua, chật vật không tốt.