Cậu Chủ, Tha Cho Em Đi!

Chương 13



Cậu Chủ, Tha Cho Em Đi

Chap 13: Hôn ước và tình yêu

Tác giả: Gió Lạnh Lùng

Nó đơ người, ba người kia đơ toàn tập còn Nam thì vẫn ngây thơ nói cười. Vũ đưa ánh mắt sát thủ nhìn nó khiến nó lạnh sống lưng. Mai thì nhìn nó…………ghen tị!!!! Hắn tức giận giơ tay định tát Nam nhưng lại bị nó giữ lại, nó đứng dậy im lặng đến bên Nam và……….

-Chuyện đó vui ha!-nó mỉm cười nhìn Nam

-Ừ, vui mà!-Nam cũng mỉm cười đáp trả

Cả hai cứ cười cười nói nói mà không để ý có hai ngọn núi lửa sắp phun trào còn một ngọn núi vẫn vui vẻ với sắc xuân của mình.

-TRẦN NAM, NGƯƠI ĐÃ LÀM GÌ EM GÁI TA????-Vũ hét lên

-Ểh?! Tui đã làm gì bả đâu, mới đưa bả lên giường và ngủ thôi!-Nam vẫn ngây thơ nói mà không hay biết rằng câu nói của mình chứa rất nhiều hàm ý

-CÁI GÌ??!!, đồng thanh tập một

-Hoa….Hoàng Linh, có thật không?-Vũ lắp bắp nói

-Ừ….-nó lạnh nhạt nói

-TRỜI!!!!!!, đồng thanh tập hai

Nó lắc đầu chán nản rồi gục đầu xuống ngủ tiếp, Nam cũng gục đầu và chìm dần vào giấc mộng đẹp. Cả ba người kia đứng hình, hai người bốc khói và một người thay đổi sắc mặt.

-Ngươi…ngươi dám….-Vũ tức giận nhìn Nam

Oh, tôi chỉ thực hiện lời thề năm xưa thôi-Nam nói trong khi mắt vẫn nhằm nghiền

Vũ đứng người, nhớ lại cái lời hứa quái quỷ đáng ghét đó. Cũng khá lâu rồi, Vũ mới nhớ lại cái thứ kinh khủng đó….

….một cậu bé vui vẻ bước đến bên cô nàng bằng tuổi, hai đứa bé vui vẻ chơi với nhau, chợt một người khác bước vào

-Nam, ngươi đến đây từ bao giờ vậy?-cậu bé mới đến vênh mặt nhìn Nam, lúc đó còn bÉ

-Ta mới đến!-Nam lạnh nhạt nói

-Hai người chơi gì vậy?-Vũ tò mò hỏi

-Gia đình-cô bé vui vẻ nói

-Mai sau chúng ta sẽ là một gia đình phải không?-Nam mỉm cười nói

-Đúng!-cả hai người kia vui vẻ nói

~ KẾT THÚC HỒI TƯỞNG~

Vậy ra nó và Nam đã có hôn ước từ nhỏ. Đấy là lý do một anh chàng không bao giờ cười lại có thể ấm áp lạ thường. Nó vẫn nằm ngủ ngon lành trên bàn, hắn và Mai cũng được nghe kể lại về lời hẹn ước của Nam và nó, dù chỉ là một lời hứa khi đang chơi nhưng Nam vẫn coi đó là một lời thề non hẹn biển suốt đời, và gia đình hai bên cũng đã tự coi nhau là thông gia từ lâu.

Nó vẫn vui đùa mà không hề biết sắp có những chuyện rất tồi tệ sẽ diễn ra với nó. Nhưng tình cảm nó đối với Nam vẫn chứa đầy sự……………..chả biết nói sao cả á!!!!!

Cuộc sống vẫn cứ êm ả trôi…gió vẫn cứ thổi đều đều…ánh nắng chói chang cứ tỏa xuống đất…em vẫn yêu anh….đến suốt đời….như thời gian trôi, như ánh nắng ban mai….

Nó cứ vui vẻ tung tăng với đám bạn, từ lúc chuyển vào, nó đã gây thiện cảm với tất cả mọi người. Nó vui đùa trên sân mà không hay biết trên kia, đang có một người đang âm thầm theo dõi từng hành động, cử chỉ, tiếng nói, tiếng cười của nó và cách đó vài bước chân cũng có người đang âm thầm nhìn nó. Những tiếng cười của nó cứ khắc sâu mãi trong tim cả hai người, khi biết về vụ hôn ước giữa nó với Nam, hắn đã có một cảm giác thật khó chịu, một chút gì đó nhoi lên khiến hắn thấy thật đau, một cái thắt tim nhẹ nhàng nhưng lại khiến người ta phải đau đớn, khổ sở….

Hắn đã yêu nó mất rồi……

~Về nhà~

-Aizh, mệt quá đi mất!-nó thở dài, vứt cặp xuống ghế rồi ngồi phịch xuống

-Linh, em thấy Nam như thế nào?-Vũ bất chợt hỏi

Nó tái xanh như tàu lá khi nghe thấy tên Nam, mặc dù anh chàng rất tốt, cũng rất chi là đẹp trai nhưng tại sao nó lại có cái cảm giác này nhỉ? Cái cảm giác mà lúc gặp Vũ nó cũng cảm giác đó, nhưng khi cả ba bên nhau, nó thấy thật ấm áp và quen thuộc.

~ Sáng hôm sau~

Nó mệt mỏi lăn qua lăn lại trên chiếc giường ấm áp, cứ lăn như vậy nếu như không có thông báo tin nhắn

Tiit…tiit…..titt….

Rầm….

Một tiếng đồng mạnh vang lên và nó đang “êm ấm”nằm dưới nền đất lạnh lẽo. Nó với tay lấy điện thoại và tức giận không biết tên chó nào dám khiến nó như vậy, một số lạ

-Ê, đang làm gì đấy-người kia

-Ai vậy?-nó

-Người theo đuổi-không ai khác chính là hắn

-Có chuyện gì?-nó

-Rảnh không? Đi chơi cùng tôi đi!-hắn

-Ừ-nó

-Vậy chuẩn bị đi, 15′ nữa tôi qua!-hắn

Nó tắt máy và bắt đầu đi sửa soạn cho mọi thứ, trong lòng thấy vui vui và hào hứng.

~15 phút sau đó~

Nó hí hửng bước xuống dưới nhà trong bộ đồ thể thao nữ tính, mái tóc được buộc kiểu đuôi ngựa càng làm tăng thêm vẻ cá tính của nó, làn môi hồng nhạt được điểm thêm chút son trông quyến rũ đến mức ai nhìn thấy cũng muốn thưởng thức nó, đôi má phúng phính khiến ai cũng muốn véo một cái, nó tung tăng hí hửng bước ra ngoài, hắn đã đứng đó và chờ sẵn.

Nó vừa bước ra thì hắn cũng hóa đá khi thấy nó

-Vậy có đi không?-nó e thẹn nhìn hắn

-Hả…à…có!-hắn lúng túng nói, mặt ửng đỏ, trông hắn nhìn rất đáng yêu

Nó khẽ mỉm cười và bước vào xe, chiếc xe cứ đi trên con đường quốc lộ thẳng tiến tới Bar Night.

~ Trước cửa Bar~

Không thể nào tin được là nó lại là rất ăn chơi, vừa nhìn thấy Bar thì mắt nó long lanh, nó đập cửa một cái rồi phóng vào hòa nhập với tiếng nhạc ầm ĩ át tiếng người. Hắn thật sai lầm khi đưa nó đến đây nhưng rồi cũng nhập cuộc.

Hắn bước đến bên nó và đưa ra một ly rượu, nó mỉm cười cầm lấy và nhấm một ngụm, cả hai lắc lư theo tiếng nhạc.

Chơi chán rồi nó khẽ liếc nhìn đồng hồ đeo tay, đã 12h đêm rồi, nó khẽ ghé vào tai hắn

-Ta về đi, tôi mệt rồi!-nó khẽ nói

-Ừ, về!-hắn nói rồi kéo nó đi

Cả hai bước đến bên xe và đi thẳng về, trông hai người như một cặp tình nhân vật đó. Trên xe, nó im lặng không nói gì nhưng trong lòng thoáng một chút vui sướng và hạnh phúc, không hiểu tại sao nó lại có cái cảm giác này nữa….

…CHẮC NÓ CŨNG YÊU HẮN MẤT RỒI….

Híc, nếu vậy thì chắc nó đang nằm và mơ một giấc mơ rất chi là kinh khủng và nó mongcó ai đó đánh thức nó dậy khỏi giấc mơ quái quỷ này để rồi khi thực giấc nó sẽ thấy thật vui vẻ và hạnh phúc bên Vũ và Mai

…Sẽ ra sao…

…nếu một ngày

….em không thể

…….nhìn thấy anh

……..nghe được giọng nói của anh

Chắc em sẽ…

…không thể nào

…..chịu nổi đâu

[Chờ! Người vô tình- Loren Kid vs Nhisam

Biết anh giờ đang ở đâu, giọt nước mắt trên mi lắng dài

Đành vô tâm người ra đi, em đau nhói

Giá như mình không biết nhau thì em sẽ không đau thế này

Giờ ngày xưa nay đâu người bỏ em đi thật sao?

Những người vô tâm vô tình người đó đã từng rất thật lòng

Họ đã trở thành 1 người như vậy do quá yêu em nên hối hận

Họ thấy lòng người không công bằng, nên quyết sống theo kiểu công bằng

Họ quen 5 người trong cùng 1 lúc để thỏa mãn được sự dằn dặt

Vì họ có biết bao người yêu nhưng họ chỉ yêu có 1 người

Nhưng yêu 1 người và quá thật lòng thì lại bị đem làm trò cười

Chắc có lẽ họ quá yếu đuối nên có lẽ họ muốn chứng minh cho kẻ mạnh nhất biết họ là người tàn độc nhất.


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.