Bất Diệt Kiếm Thể

Chương 953: Đại Đạo Tinh Không



Bạn đang đọc truyện tại

Truyện YY

– http://truyenfull.vn

Trong động Cửu Viêm, một bóng người áo xanh hiện ra.

Nhìn phụ nhân áo đen trước mặt, một thân chân lực hệ Hỏa vô biên không hề che giấu, nhưng Lục Thanh vẫn không nhìn thấu được nông sâu.

– Phải chăng phu nhân tới từ thế giới Đại Đạo, bên ngoài Thiên Đạo?

Không cần úp mở, Lục Thanh cất tiếng hỏi.

– Ùa, ngươi cũng biết sao?

Trên mặt phụ nhân lộ vẻ kinh ngạc, sau đó lập tức thoải mái cười nói:

– Không sai ngươi đã có được cảnh giới siêu thoát. Kiếm Đạo của ngươi đã thoát ra khỏi sự trói buộc của thế giới Thiên Đạo này. Chỉ cần sức mạnh của ngươi tích lũy đầy đủ, lúc ấy sẽ có thể phá vỡ thế giới này, chân chính đạt tới Đại Đạo.

– Thế giới Đại Đạo rốt cục có hình dạng ra sao?

Phụ nhân giơ tay chỉ lên trên, nháy mắt, thế núi phía trên động Cửu Viêm lập tức mở ra một lỗ hổng thật to màu đỏ sẫm, lộ ra biển sao rực rỡ trên chín tầng trời

– Theo ngươi, biển sao này là thật hay không?

– Biển sao ư?

Lục Thanh ngẩng đầu nhìn lên, trên biển sao mênh mông toát ra một cỗ dao động huyền ảo, ánh sao rực rỡ chớp động không ngừng. Chỉ có điều ở giữa có bốn mươi chín lỗ đen trống rỗng. Đạt tới tu vi Kiếm Tổ, đã có thể miễn cưỡng đánh rụng sao trời. Lúc này Lục Thanh không hề do dự, trả lời:

– Tự nhiên là thật.

– Không, biển sao này cũng không thật, nói đúng ra, chúng chỉ có một ít thiên thạch mà thôi.

Trong mắt phụ nhân lộ vẻ kì dị:

– Sao chân chính toát ra hào quang, giống như mặt trời của các ngươi vậy, ở thế giới Đại Đạo, sao dày đặc, hào quang chiếu sáng khắp nơi nơi.

– Làm sao có thể như vậy được?

Lục Thanh không khỏi kinh hô thất thanh.

Vô số mặt trời dày đặc ở thế giới Đại Đạo, đó là uy năng lớn tới mức nào?

Đối với sự kinh hãi của Lục Thanh, phụ nhân cũng không hề tỏ ra kinh ngạc, chỉ tiếp tục nói:

– Ngươi cho rằng thế giới Thiên Đạo này có hình dạng thế nào?

– Trời tròn đất vuông.

Phụ nhân khẽ phì cười:

– Đó là vì ngươi chưa đạt tới trình độ của Ma Đạo nhị Linh, nếu đạt được lực lượng như bọn chúng, ngươi có thể nhìn thầu sự hư ảo của thế giới Thiên Đạo này. Thật ra thế giới Thiên Đạo này hình tròn, nó cũng chỉ là một ngôi sao rất lớn, ở thế giới Đại Đạo được gọi là Sinh Mạng Nguyên Tinh.

Nhìn thấu hư ảo? Thiên Đạo?

Nhưng lời này đã làm đảo lộn tất cả hiểu biết của Lục Thanh. Giờ phút này, tâm thần hắn đang nổi sóng gió kịch

Ngay sau đó, từ trong mắt Lục Thanh toát ra hai đạo kiếm quang màu xám bạc, bắn nhanh về cuối hư không.

Hai đạo kiếm quang xuyên qua vạn dặm vô tận, nhanh chóng đạt tới tận cùng thế giới Thiên Đạo.

-Phụt…

Bất chợt Lục Thanh phun ra một ngụm nghịch huyết, toàn thân lảo đảo một lúc mới có thể đứng vững lại được.

Quả thật là như vậy…

Vừa rồi Lục Thanh dùng Ý Chí Thời Không xuyên qua hư không, trong nháy mắt đã chạm tới tận cùng thế giới Thiên Đạo. Nhưng ở chỗ tận cùng, ánh mắt hắn dường như chạm phải một lớp màng ngăn cách. Lớp màng này hết sức cứng rắn, thậm chí còn sinh ra lực phản chấn đối với ánh mắt của hắn, trả lại toàn bộ ý chí Kiếm Đạo của hắn trở về.

Mình còn chưa thể nhìn thấu thực lực của thế giới Thiên Đạo này.., cố gắng trấn tĩnh tinh thần. Lục Thanh tiếp tục nói:

– Chẳng phải tiền bối đã nói sao thật giống như mặt trời toát ra hào quang vô tận. Nếu thế giới Thiên Đạo cũng là sao, vậy vì sao nó còn phân ra ngày đêm, chẳng lẽ hào quang của nó cũng bị che phủ hay sao?

-Ha ha…

Dường như phụ nhân hết sức hài lòng với tiếng gọi ‘tiền bối’ của Lục Thanh, bà nở một nụ cười vui vẻ:

– Sao có rất nhiều loại, mặt trời cũng là một loại. Sinh Mạng Nguyên Tinh cũng là một loại. Còn rất nhiều loại sao kỳ dị khác, chúng đều có thần thông đặc dị của riêng mình. Có những loại sao nếu Thiên Đạo rơi vào trong đó, cũng phải cực khổ một phen mới thoát ra được.

– Chẳng lẽ mãi tới bây giờ ngươi vẫn cho rằng. Thiên Đạo kia tự nhiên mà sinh ra ư?

Lục Thanh trở nên trầm ngâm, đắm chìm vào dòng suy nghĩ.

Một lúc sau, trong mắt Lục Thanh dường như có ngọc quang chớp động, lộ ra vẻ trong sáng rõ ràng:

– Không sai nếu Thiên Đạo quả thật vô tình, vậy sẽ không tranh chấp cùng Ma Đạo nhị Linh như vậy, lại càng không vận dụng đủ các thủ đoạn, như vậy chính là người. Thiên Đạo không phải do tự nhiên sinh ra, mà là người tu luyện mà thành.

– Thiên Đạo cũng phải cực khổ một phen ư?

Lục Thanh tỏ ra không thể nào tin được. Phụ nhân nhìn hắn:

– Đúng vậy!

Ánh mắt phụ nhân nhìn Lục Thanh không hề che giấu vẻ khen ngợi:

– Kẻ có lực lượng giống như Thiên Đạo, trên thế giới Đại Đạo được gọi là Đạo giả Bản Nguyên, hoặc là bậc Đại Năng Bỉ Ngạn.

Lục Thanh thoáng động trong lòng, không khỏi trầm giọng hỏi:

– Chẳng lẽ ở trên Thiên Đạo còn có cường giả khác ư?

– Không sai!

Dường như lúc này trên người phụ nhân lộ ra một cỗ đại thế vô biên. Đại thế này Lục Thanh chưa từng cảm thụ qua, không có gì trói buộc, không hợp chút nào với thế giới Thiên Đạo này.

– Với lực lượng của Thiên Đạo, phá vỡ Đại Đạo Hỗn Độn, đạt tới thế giới Đại Đạo chân chính, bất quá chỉ vừa đủ phá vỡ bức vách không gian của thế giới Đại Đạo mà thôi.

Nói tới đây, phụ nhân nhìn Lục Thanh:

– Với lực lượng của ngươi hiện tại ở thế giới Đại Đạo chỉ nằm ở đỉnh phong của cảnh giới Mệnh Hà (nhưng kẻ còn chịu mệnh). Tuy rằng cũng là Đạo giả hùng mạnh, nhưng tối đa cũng chỉ có thể dựa vào Kiếm Đạo Thời Không của ngươi miễn cưỡng dẫn động một ít lực lượng không gian. Muốn xé rách, thậm chí là đạt tới thành tựu như hiện tại ở thế giới Thiên Đạo, tối thiểu phải đạt tới cảnh giới Tề Đạo (ngang bằng với đạo) trong truyền thuyết.

Lục Thanh trầm ngâm không nói rất lâu sau mới hỏi:

– Nói như vậy, phải chăng bộ tộc của tiền bối cũng không phải là phá vỡ phong ấn gì đó mới giáng lâm thế giới Thiên Đạo này ư?

– Đúng vậy, Thiên Linh tộc ta có thể nói cũng là nhân tộc, chỉ có điều tu theo Võ Đạo, khác với Kiếm Đạo của thế giới này. Lúc trước chúng ta bị tên khốn mà các ngươi gọi là Thiên Đạo kia bắt vào đây.

Nói tới đây, trong mắt phụ nhân không khỏi lộ ra vẻ phẫn hận:

– Thời Không Kiếm Đạo Đạo Tề Thiên ở thế giới Đại Đạo cũng là Đạo giả Bản Nguyên là bậc Đại Năng Bỉ Ngạn tiếng tăm lừng lẫy. Chỉ có điều y hết sức kiêu ngạo ngang tàng, lại ngông cuồng, muốn bắt chước theo Đại Đạo, phát triển thế giới Thiên Đạo của mình trở thành thế giới Đại Đạo, cho nên hút lấy rất nhiều thiên thạch khổng lồ, hóa thành biển sao mênh mông, muốn đảm nhiệm thế giới Đại Đạo, từ đó đột phá cảnh giới Bỉ Ngạn, đạt tới cảnh giới Tề Đạo trong truyền thuyết. Chỉ có điều y quá mức kiêu ngạo, đúng vào lúc lực lượng tiêu hao hết, bị một đạo niệm nảy sinh linh trí của chính mình thừa cơ làm phản, lại thêm một đạo oán niệm sinh ra Ma Linh, liên kết cùng đạo niệm kia tức Đạo Linh, tìm mọi cách giết y. Đó gọi là tự mình gây nên tội nghiệt, khó lòng sống được!

Lục Thanh hít sâu một hơi, ngồi xếp bằng xuống đất, cố gắng bình tâm tĩnh khí. Giờ phút này nhưng gì mà hắn vừa biết được, đã phá vỡ tất cả tri thức bao nhiêu năm qua, nếu còn tiếp túc nghe nữa, ắt tâm thần chấn động, thậm chí có thể làm cho đạo tâm vỡ nát.

Mất thời gian ba ngày, Lục Thanh mới mở mắt ra. Lúc này nếu có người nhìn thấy sẽ phát hiện ra, ánh mắt Lục Thanh hiện tại trong trẻo hơn trước kia rất nhiều, giống như một dòng suối trong xanh, tinh thuần không tỳ vết. Đồng thời khí tức toát ra trên người Lục Thanh cũng thêm mờ ảo, tách biệt cùng thế giới Thiên Đạo xung quanh.

– Ngươi tỉnh rồi ư?

Phụ nhân nhìn Lục Thanh, mặt nở một nụ cười khó hiểu:

– Sao hả, hết thảy những chuyện này, ngươi đã chấp nhận được chưa?

Lục Thanh gật gật đầu:

– Xin tiền bối nói tiếp

– Được!

– Thật ra siêu thoát cũng không phải tốt đẹp như ngươi tưởng tượng. Đại Đạo Tinh Không càng thêm quỷ dị khó lường, nguy hiểm vô cùng.

Lục Thanh thản nhiên cười nói:

– Nếu thân ở thế giới Thiên Đạo, thân bất do kỷ, bất cứ chuyện gì cũng bị ràng buộc, vậy không bằng siêu thoát. Tối thiểu sinh tử của mình có thể nắm trong tay mình, cho dù là vào một nhà giam khác, cũng có thể tiếp tục tìm chân lý, mãi đến khi nào siêu thoát chân chính mới thôi.

– Nói rất đúng!

Phụ nhân vỗ tay khen ngợi:

– Xem ra quả nhiên ta đã coi thường ngươi, ngươi có thể có được tâm cảnh như vậy, cảnh giới Mệnh Hà, ngươi đã đạt tới đỉnh phong viên mãn. Mệnh Hà chiếu rọi bản tâm, có thể khống chế bản ngã của mình.

Thần sắc Lục Thanh vẫn bình tĩnh như không, không hề được phụ nhân khen ngợi mà lộ vẻ đắc ý. Có lẽ đối với Lục Thanh, chuyện đắc ý đã dẹp bỏ từ lâu.

– Xin tiền bối chỉ điểm.

Lục Thanh khom mình cung kính nói. Giờ phút này, hắn đã biết phụ nhân trước mặt mình tối thiểu cũng là nhân vật ngang hàng với Ma Đạo nhị Linh. Mà phụ nhân cũng không có xung đột gì với hắn, có lẽ mục đích của cả hai đều là thoát ra ngoài thế giới Thiên Đạo này, mà không giống như Ma Đạo nhị Linh. Tuy rằng bọn chúng cũng muốn siêu thoát, nhưng cũng muốn giết chết Thiên Đạo, từ đó giành lấy truyền thừa cảnh giới và lực lượng của Thiên Đạo.

– Chỉ điểm cho ngươi cũng được, bất quá ngươi phải hứa với ta một điều kiện.

Ánh mắt phụ nhân nhìn Lục Thanh chăm chú, tuy rằng không có uy áp, nhưng vẫn mang lại cho Lục Thanh áp lực hết sức nặng nề, áp lực này không phải do chênh lệch về cảnh giới, mà là chênh lệch đơn thuần vệ lực lượng. Lực lượng của phụ nhân này đã đạt tới mức sâu không lường được.

Không chút do dự; Lục Thanh nói:

– Chỉ cần là chuyện vãn bối có thể làm được, không trái với bản tâm, tất nhiên vãn bối sẽ tương trợ tiền bối

Giờ phút này, Lục Thanh đã chân chính xem phụ nhân như một cao nhân tiền bối là người mà hắn có thể cầu giáo, hỏi về Đại Đạo.

– Tính tình của ngươi, đã bao nhiêu năm qua ta cũng đã hiểu rõ, ta tin ngươi.

Phụ nhân chưa đưa ra yêu cầu, đã lập tức nhận lời:

– Ma Đạo nhị Linh mới bước đầu tiếp xúc Bản Nguyên, bất quá cảnh giới cũng chỉ là Mệnh Hà đỉnh phong. Nhưng nhờ Đạo Tề Thiên, bọn chúng cũng được lây nhiễm một tia Bản Nguyên, có thể miễn cưỡng xem như Đạo giả Bỉ Ngạn yếu nhất.

Phụ nhân lại nói tiếp:

– Ma Linh lãnh ngộ Bản Nguyên Ma Đạo, mà Đạo Linh lãnh ngộ Bản Nguyên Chư Thiên. Bản Nguyên của hai đạo này bao hàm rất nhiều thứ, cho dù là Đại Đạo Tinh Không cũng không nắm hết được Bản Nguyên này. Bọn chúng muốn lãnh ngộ được cảnh giới Bỉ Ngạn, hết sức gian nan, cho nên ngươi vẫn còn cơ hội rất lớn.

– Ý của tiền bối phải chăng là…

Tích lũy lực lượng cho đầy đủ, chân chính đặt chân tới Bỉ Ngạn!

(Kinh Phật có câu: “Thế gian là bể khổ, quay đầu lại là bờ!” Bỉ Ngạn có nghĩa là bờ giác ngộ).


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.