Linh khí ba động dần dần trở nên ôn hòa, thân thể Lạc Kiều Ninh cũng bắt đầu ngừng hấp thu linh khí. Khi linh khí trở nên yên bình cũng là lúc Lạc Kiều Ninh mở mắt. Khi vừa mở mắt, Lạc Kiều Ninh giật mình khi thấy trước mặt mình là hai đôi mắt đang chằm chằm nhìn nàng, đánh giá nàng từ trên xuống dưới.
– Á…. – Lạc Kiều Ninh theo bản năng đứng bật dậy.
– Kiều Ninh, là chúng ta. – Hai người vội vàng nói. Cả lục trưởng lão và Hỏa Thiên đều xấu hổ, họ cũng quá lỗ mãng khiến cho nàng giật mình.
– Sư phụ. – Lạc Kiều Ninh cúi đầu chào sư phụ, khi nhìn thấy lục trưởng lão nàng vội vàng nhảy xuống nhìn lục trưởng lão. – gia gia, người người không bị sao? Còn hắc y nhân đâu, con nhớ là người bị hắc y nhân đâm một kiếm rồi bị hắn đánh nôn rất nhiều máu; còn con thì bị hắn đánh bị thương không cử động được.. sao bây giờ? – Lạc Kiều Ninh khó hiểu, từ lúc nàng ngất đi nàng không còn biết được chuyện gì nữa.
– Con yên tâm, ta không sao nữa rồi. Con xem tất cả vết thương trên người ta đã lành lại. Hắc y nhân cũng đã bị giết. Con không cần lo lắng. Cũng nhờ có sư phụ con ra giúp đỡ chúng ta mới có thể còn đứng ở đây. – Lục trưởng lão xoa đầu Lạc Kiều Ninh, đôi mắt hiền từ chứa đầy ấm áp. Ông cũng nói dối theo những gì mà ông và Hỏa Thiên đã bàn bạc từ trước đó.
– Thật vậy sao, đa tạ sư phụ.- Lạc Kiều ninh quay qua cúi đầu cười với Hỏa Thiên.
– Con là đồ đệ của vi sư, vi sư không giúp con thì giúp ai. Con không cần cảm ơn ta đâu.
– Dạ, ngài là sư phụ tốt nhất thế giới. – Lạc Kiều Ninh cười tà vuốt mông ngựa Hỏa Thiên, – Sư phụ à, chắc người cho gia gia con uống đan dược phải không? Người cũng biết rồi đó con tu vi còn yếu, rất hay bị thương người có nên cho con vài chục viên làm dự phòng hay không? – Lạc Kiều Ninh mắt chớp chớp giả ngây thơ nhìn Hỏa Thiên.
– Khụ, viên đan dược đó vô cùng thần kỳ có thể cửu tử hồi sinh, ta chỉ còn có một viên duy nhất đã cho gia gia của con rồi. – Hỏa Thiên chột dạ, giờ bảo ông đưa đan dược ra thì làm sao mà ông đưa được chứ.
– Sư phụ keo kiệt. – Lạc Kiều Ninh khoanh tay giận dỗi với Hỏa Thiên.
– Kiều Ninh, sư phụ con nói thật đó. Ông ấy cũng đã bảo ta như vậy. Mà con cho gia gia hỏi, có phải con đã Trúc Cơ hay không? – Lục trưởng lão vội chuyển qua chủ đề khác cứu nguy cho Hỏa Thiên.
– Phải, Kiều Ninh con nói cho vi sư nghe có phải con đã trúc cơ hay không? – Hỏa Thiên cũng tò mò
– Dạ không, con chỉ mới thăng cấp Luyện khí kỳ cửu cấp trung giai thôi, còn chưa đến Trúc Cơ.
– Hả, mới Luyện khí kỳ cửu cấp trung giai.- Hai người lớn ngơ ngác nhìn nhau. Trong tâm trí hai người đều có chung ý nghĩ mới Luyện khí kỳ cửu cấp trung giai đã làm ra động tĩnh lớn như vậy, sau này Trúc Cơ không biết sẽ như thế nào. Hỏa Thiên cùng lục trưởng lão nhìn nhau cười, đúng là thiên tài có khác, à không yêu nghiệt, yêu nghiệt trong yêu nghiệt mới đúng.
Lạc Kiều Ninh cũng không hiểu được chuyện gì xảy ra, chỉ đứng yên nhìn hai người trước mặt. Nàng cùng không để ý nhiều chuyện, thực sự giờ nàng rất mệt chỉ muốn đi ngủ. Chính vì vậy nàng mặc cho hai người già đang bàn tán chuyện gì đó mà leo lên giường đắp chăn đi ngủ. Dù sao đây mới chỉ là giờ tý, còn khá dài trời mới sáng. Hỏa Thiên cùng lục trưởng lão sau khi bàn tính xong quay lại thì Lạc Kiều Ninh đã ngủ từ lúc nào, lục trưởng lão bước tói đắp lại chăn cho Lạc Kiều Ninh rồi cũng chào tạm biệt Hỏa Thiên trở về viện của mình, đêm nay cũng đã khá là mệt mỏi rồi.
Sáng hôm sau, Lạc Kiều Ninh cùng Lạc Ân thức dậy khá sớm. Hai tỷ đệ ăn sáng rồi cùng nhau ra sân tu luyện. Lạc Kiều Ninh tu luyện kiếp pháp Vân Vũ Kiếm cho thuần thục, đồng thời tu luyện khả năng khống chế và điều khiển thiên hỏa của mình. Nàng tăng cấp, thiên hỏa và lôi điện cũng đã mạnh hơn nhiều so với trước. Lạc Ân thì ngồi xếp bằng tu luyện, hấp thụ linh khí.
– Ninh nhi, Ân nhi. Mới sáng sớm mà hai đứa đã chăm chỉ tu luyện, thật là ngoan.
Lạc Mạch Hiên cùng với vài thị vệ của ông bước vào tiểu viện của nàng. Trên mặt Lạc Mạch Hiên treo một nụ cười hiền từ của bậc trưởng bối đối với hậu bối. Nhưng trên mắt của ông vẫn còn le lói chút gian xảo, tính toán. Hôm nay ông đến đây là về chuyện giao lưu tứ tộc sắp tới. Ông muốn Lạc Kiều Ninh thay gia tộc tham dự giao lưu tứ tộc, và đem chiến thắng cùng lợi ích về cho gia tộc này.