Bá Đạo Độc Chiếm Em

Chương 8: Bồ câu đưa thư



Thật sự tối hôm qua tôi chả ngủ ngon chút nào cả, cứ nhắm mắt lại ngủ được vài phút thì lại giật mình tỉnh giấc, có một kẻ chuyên “lừa đảo” trong nhà thì làm sao tôi ngủ ngon được. Sáng mới ngủ dậy tôi đã không thấy anh ta đâu cả, chả lẽ dọn đi rồi? Ôi tôi lo làm gì anh ta dọn đi thì tôi lại có thể ngủ ngon chứ sao.

Hôm nay đến công ti tôi nhận được rất nhiều ánh mắt “long lanh” nhìn tôi nhưng tôi lại cảm thấy lạnh sống lưng.

_ Oanh à! Em hôm nay trông xinh quá nha.- chị Thư, thư kí giám đốc nhìn tôi nói, bà chị này nổi tiếng chanh chua đanh đá ghét tôi nhất vậy mà hôm nay lại khen tôi xinh, thật có vấn đề.

_ Có chuyện gì vậy chị?- tôi hỏi thẳng vấn đề, tôi không có nhiều thời gian rảnh để đứng đây nói chuyện cùng chị ta.

_ À, em có thể chuyển cái này cho Tổng giám đốc hộ chị được không? Chỉ là một chút quà nhỏ mừng giám đốc về công ti ý mà!

Biết ngay mà, chị ta lại tính giở trò gì đây chứ? Nghĩ vậy nhưng tôi vẫn cầm món quà đó đem lên để vào phòng anh ta. Quái lạ anh ta ra khỏi nhà từ rất sớm vậy mà giờ chưa có ở văn phòng là sao?

_ Oanh à! Em đưa cái này cho sếp giùm chị nha.

_ Oanh à, cả của chị nữa.

Cả ngày tôi phải làm “bồ câu đưa thư” bất đắc dĩ cho mấy người đó thật mệt mỏi quá, mà không biết vị sếp đáng kính của tôi đi đâu mà cả ngày nay không thấy đi làm.

Sau khi tan làm tôi ghé qua siêu thị gần nhà mua một số thực phẩm dự trữ, tủ lạnh nhà tôi đã trống trơn từ lâu rồi. Chuyện mình không muốn nhìn thấy nhất sao ông Trời cứ bắt mình nhìn chứ, vừa vào cửa siêu thị thì tôi đã nhìn thấy một đôi nam nữ đang đứng hôn nhau, thật bất lịch sự đây là nơi công cộng mà sao có thể làm thế chứ, nhưng khi nhìn kĩ lại thì tôi giật mình nhận ra người con trai đó là vị Tổng giám đốc nghiêm nghị của mình, thật không ngờ anh ta trốn việc để đi chơi với gái. Tôi thật sự đã cố tránh chỗ họ đứng ra nhưng mà chỗ họ đứng lại ngay chỗ để hàng mà tôi đang cần mua. Biết làm sao được tôi đành làm “ kì đà cản mũi” vậy, khi tôi đến gần thì họ cũng buông nhau ra, anh ta nhìn thấy tôi thì hơi giật mình rồi hỏi:

_ Em làm gì ở đây?

Ô mắc cười, đây là siêu thị, tôi vào đây để mua đồ chứ chẳng lẽ lại vào hẹn hò như anh. Tôi rất muốn nói như thế nhưng vì anh ta là sếp của tôi với lại đang có người khác ở đây tôi không thể làm anh ta bẽ mặt được.

_ Chào Tổng giám đốc, tôi lấy đồ rồi đi ngay không làm phiền hai người nữa hihi.- tôi không trả lời anh ta mà vội vàng lấy đồ trên giá hàng rồi vọt đi tính tiền và về luôn.

Tối, sau khi ăn cơm no nê xong thì tôi lại phải hoạt động cơ miệng hết công suất để nói chuyện với ba mẹ tôi, sau khi nghỉ hưu thì ba mẹ tôi chuyển về quê ngoại sống, mẹ tôi lúc nào gọi điện cho tôi cũng nói một chủ đề : “ con có bạn trai chưa, con A nhà bác H sắp lấy chồng rồi đấy, con B nhà cô M có bạn trai dẫn về ra mắt rồi đấy”. Tôi đến đau hết cả đầu, tôi mới có hai mấy tuổi đầu chưa đến nỗi ế mà.

_ Mẹ à, mẹ cứ kệ họ đi, con phải làm việc đây, tạm biệt mẹ, mẹ ngủ ngon.

Tôi vội tắt máy trước khi mẹ chửi tôi, ôi mệt!

_ Em chưa ngủ sao?

_Aaaaaaa ma!

Tôi sẽ chết sớm vì bệnh tim mất, anh ta vào nhà mà không phát ra một tiếng động nào cả đột nhiên lên tiếng làm tôi tưởng ma không chứ.

_ Không liên quan đến anh!

Tôi mệt mỏi bước vào phòng ngủ một giấc tới sáng luôn không biết trời trăng gì cả.


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.