Phất Thụy để người ở lại tầng ba Thánh Tà Đảo, cũng không chỉ là để bảo hộ cho Cơ Động, đồng thời cũng biến nơi này làm hậu phương của Thiên Can Quân Đoàn. Cơ Động và Lam Bảo Nhi từ biệt các vị ma sư thủ hộ ở đây, bắt đầu tiến sâu vào các tầng trong của Thánh Tà Đảo.
Vừa ra khỏi phiến rừng rậm nhỏ kia, Cơ Động liền phát hiện, địa hình tầng ba Thánh Tà Đảo so với tầng hai có rất nhiều khác biệt. Cơ hồ toàn bộ đều là đồi núi phập phồng. Nhìn tổng thể, là một mảnh đồi núi chập chùng, giữa mảnh đồi núi đó, thỉnh thoảng lại có một ít rừng rậm hoặc lùm cây nhỏ.
Bạn đang xem tại
Truyện FULL
– truyenfull.vn
Địa hình như vậy, đối với Cơ Động mà nói, ngược lại so với trên thảo nguyên còn tốt hơn nhiều. Ít nhất ở nơi này, có thể dễ dàng ẩn núp hơn rất nhiều, không giống như trên thảo nguyên mênh mông vô bờ kia, chẳng hề có gì để che đậy được. Đương nhiên, hiện tại tâm tính của hắn cũng đã hoàn toàn bất đồng với lúc vừa tiến vào Thánh Tà Đảo. Từ khi ma lực hắn chuyển hoán, dung hợp hoàn toàn thành Âm Dương Ngư, sự cao ngạo trong lòng hắn cũng tăng vọt lên rất nhiều, nhưng khí tức toát ra bên ngoài cũng càng nội liễm hơn rất nhiều.
Một lần nữa mặc vào Quân Ma Âm Dương Khải, Cơ Động kinh ngạc phát hiện, bộ áo giáp trên người không biết là bởi vì bị ảnh hưởng bởi Siêu Tất Sát Kỹ do mình phóng thích ra hay là của Hỗn Độn Chi Hỏa, mặt ngoài bộ áo giáp có thêm một tầng khí tức nhàn nhạt. Luồng khí tức này cũng không giống như ma lực Hỏa thuộc tính thuần túy, mà là ba động cực kỳ nội liễm. Khi hắn mặc vào Quân Ma Âm Dương Khải, rõ ràng cảm giác được tốc độ hấp thu ma lực ngoại giới tăng cường thêm mấy phần. So sánh với khả năng phòng ngự, tác dụng ngưng tụ của Quân Ma Âm Dương Khải đối với hắn càng thêm trọng yếu hơn rất nhiều.
Lam Bảo Nhi đi theo bên người Cơ Động. Lúc này nàng cũng mặc một bộ áo giáp màu tím sẫm, cũng giống như bộ Quân Ma Âm Dương Khải của Cơ Động vậy, cũng là một bộ Khinh khải giáp. Nhưng cũng không có mặt nạ, mà là một cái băng đầu xinh đẹp, vén mái tóc dài lên, không để xõa xuống mặt. Mái tóc bạc ứng với cặp mắt tím, vẻ đẹp thanh lệ động lòng người khiến người ta không thể nào quên.
Ngay cả Cơ Động cũng không thể tưởng tượng được, chỉ mới một năm không gặp, Lam Bảo Nhi đã biến thành một mỹ nữ tuyệt sắc như thế, tuy rằng cũng không thể so sánh được với Liệt Diễm, nhưng trong số những nữ nhân hắn từng gặp qua, cũng tuyệt đối là đứng đầu. Mà ngay cả về khí chất, cũng không hề kém hơn Hắc Ám Ất Mộc Thánh Đồ Hạt Tử lúc trước. Chẳng qua, Hạt Tử càng giống như một đóa hoa hồng hoang dã đầy gai nhọn, còn Lam Bảo Nhi thì giống như một đóa bách hợp ôn nhu thuần khiết. Mỗi người đều có vẻ đẹp riêng.
Cơ Động phóng nhanh đằng trước, Lam Bảo Nhi theo sát phía sau, tốc độ của nàng cũng tuyệt không kém Cơ Động chút nào. Cơ Động cứ men theo khe núi mà tiến lên, chỉ cần hướng đi không sai, hắn thà rằng đi đường xa một chút, cũng không có trực tiếp băng thẳng lên những đồi núi kia.
Tầng ba Thánh Tà Đảo, số lượng ma thú cũng không nhiều hơn so với trên thảo nguyên của tầng thứ hai. Nhưng về mặt chất lượng thì càng mạnh hơn rất nhiều. Dọc theo đường đi, hai người cũng gặp qua không ít ma thú, có thể trốn thì trốn, không trốn được, Cơ Động liền lấy khí thế lôi đình vạn quân hoàn toàn tiêu diệt. Sau khi giết xong một đầu ma thú, Cơ Động lập tức mang theo Lam Bảo Nhi chuyển sang hướng khác mà đi, không để cho các ma thú khác có cơ hội truy tìm tông tích của mình. Trên đường đi hắn cũng rất chú ý ẩn nấp hành tung của mình. Nơi này đã không có ma thú dưới Tứ Giai, tuy rằng trên đường cũng không có gặp qua những cường đại ma thú như Ô Thiết Ma Thứu Vương, nhưng tiến sâu vào trong, cũng tốn không ít thời gian. Ước chừng khoảng hơn một canh giờ mới đến được biên giới giữa tầng hai và tầng ba.
Cơ Động dừng bước bên cạnh một lùm câu nhỏ, mang cặp găng tay Nhật Nguyệt Song Huy vào, mở mang một khoảng không nhỏ trong lùm cây, kéo Lam Bảo Nhi vào trong đó. Từ bên ngoài nhìn vào, rất khó có khả năng phát hiện bọn họ.
– Bảo Nhi, chúng ta nghỉ ngơi một chút đi, khôi phục lại ma lực đã tiêu hao lúc trước, sau đó mới tiến vào tầng thứ tư.
Lam Bảo Nhi khẽ gật đầu, nói:
– Nghe các sư phụ từng nói, mỗi một tầng bên trong Thánh Tà Đảo, thực lực ma thú đều tăng lên rất nhiều. Cơ Động, chúng ta thật sự có thể tiến vào đến tầng thứ tám hay sao?
Cơ Động nói:
– Cứ cố gắng hết sức thôi, nếu tiến lên không được, chúng ta lùi lại. Yên tâm, ta sẽ bảo vệ ngươi mà.
Lam Bảo Nhi thản nhiên cười, nói:
– Ta đã từng nói qua, sẽ không làm vướng chân ngươi mà. Ít nhất cho đến tầng thứ năm sẽ không. Tầng thứ tư hẳn cũng là nơi sinh sống của các ma thú cấp bậc Tứ Giai, nhưng ở đây, ma thú sống theo kiểu quần cư là chính. Trên Thánh Tà Đảo, tầng một, tầng hai đều là Tam Giai Ma Thú. Tầng thứ nhất, Tam Giai Ma Thú sống đơn thể, tầng thứ hai là Tam Giai Ma Thú sống theo kiểu quần thể. Suy luận theo cách này, ở tầng thứ tám hẳn là các Lục Giai Ma Thú sống theo kiểu quần cư là chính. Không rõ vì sao đám người Phất Thụy sư huynh lại gặp phiền toái ở nơi đó.
Cơ Động cười khổ, nói:
– Cái ngươi nói chỉ là tình huống thông thường của các tầng trên Thánh Tà Đảo mà thôi, cũng không phải là hoàn toàn chính xác. Lúc ta còn ở tầng một, đã từng gặp qua Ngũ Giai Ma Thú Thực Nhân Cự Ma. Ở tầng thứ hai từng gặp qua Thất Giai Ma Thú Bạch Kim Thiên Bằng và Ngũ Giai Ma Thú Ô Thiết Ma Thứu Vương. Nếu không phải như vậy, làm sao lại chật vật như thế chứ?
Lam Bảo Nhi kinh ngạc trừng to mắt:
– Có chuyện như vậy nữa hay sao?
Cơ Động nói:
– Ta từng cẩn thận suy xét qua, tình huống như thế chắc cũng không phải là tình huống thường xuyên. Các Cao Giai Ma Thú xuất hiện ở các tầng bên ngoài, rất có thể là do chúng nó đi ra các tầng đó để kiếm ăn. Dù sao, liệp sát các ma thú cùng cấp bậc cũng quá khó khăn. Đi ra ngoài kiếm ăn là chuyện bình thường. Đương nhiên, tình huống của Bạch Kim Thiên Bằng là tình huống ngoài ý muốn. Tiến vào tầng thứ tư, chúng ta cần phải đặc biệt cẩn thận. Vạn nhất nếu gặp phải Thất Giai, thậm chí là những ma thú cao hơn Thất Giai nữa, nhất định sẽ đem lại rất nhiều phiền toái. Nếu ta đoán không lầm, đầu ma thú mà Phất Thụy sư huynh gặp phải ở tầng tám, hẳn cũng là ma thú cường đại hơn các đầu ma thú vốn sinh sống tại tầng đó. Lấy thực lực của sư huynh cộng thêm Tử Lôi Diệu Thiên Long, có thể khiến cho hắn phải cẩn thận đối phó, ít nhất cũng phải là một đầu Cửu Giai Ma Thú.
– Cửu Giai?
Lam Bảo Nhi kinh hô một tiếng, phải biết rằng, ma sư so sánh với ma thú, chính là kém một giai. Cũng có thể nói, một ma sư Nhất Quan có thể đối phó ma thú Nhị Giai. Cửu Giai Ma Thú, chính là tương đương với Bát Quan ma sư. Đương nhiên đối với các ma sư có được Cực Hạn Ma Lực như Cơ Động mà nói, sự so sánh này cũng không chính xác. Hắn lấy ma lực Tứ Quan liền có thể đánh chết được Thất Giai Ma Thú, bản thân chuyện này cũng là một tình huống cực kỳ biến thái rồi.
Hai tay Cơ Động đồng thời chém ra, hào quang lóe lên, một kim một hắc, hai tiểu hỏa nhân lặng yên xuất hiện.
Đúng là triệu hồi ra Nguyên Tố Thể.
Hai nguyên tố thể triệu hồi lúc trước, lúc Cơ Động thi triển ra Siêu Tất Sát Kỹ cũng đã bị ma lực khủng bố kia hoàn toàn thôn phệ mất. Nhưng cũng trong lúc đó, chúng nó cũng đã khiến cho Cơ Động cảm nhận rõ ràng được tác dụng của Nguyên Tốn Thể. Đó cơ hồ là tương đương với sự trợ giúp của hai gã Tứ Quan Ma Sư vậy. Nhưng chúng nó hoàn toàn do bản thân hắn khống chế.
Thánh Hỏa Nguyên Tố Thể cùng với Ma Diếm Nguyên Tố Thể vừa mới xuất hiện, khé mấp máy một chút, cả người phóng lên, phân biệt ngồi trên hai vai Cơ Động, làm nổi bật cái mặt nạ dữ tợn của hắn, càng làm tăng thêm vài phần sắc thái thần bí.
– Đây là cái gì? Tròn trịa, mủm mĩm đáng yêu quá.
Trong mắt Lam Bảo Nhi rõ ràng toát ra quang mang say mê của thiếu nữ khi nhìn thấy thứ dễ thương.
Cơ Động một trận không nói gì:
– Cái này là một loại ma kỹ của ta, gọi là Nguyên Tố Thể Triệu Hồi. Nó có thể hỗ trợ ta tiến hành công kích.
Lam Bảo Nhi mở to hai mắt:
– Nếu ta có được ma kỹ giống như vậy thì hay quá!
Cơ Động mỉm cười, nhắm mắt dưỡng thần, nhanh chóng khôi phục ma lực đã tiêu hao lúc nãy của mình. Lúc nào cũng bảo trì ma lực ở trạng thái đỉnh cao là vô cùng quan trọng. Trải qua kinh nghiệm lần trước, hắn đã hoàn toàn cảm nhận được chuyện này. Tuy rằng cũng không có đủ thời gian để hắn bổ sung Tứ Long Tứ Xà, nhưng vẫn cần phải tận hết khả năng bào trì trạng thái tốt nhất để đối mặt với những nguy hiểm không biết trước kia, chính là kinh nghiệm quan trọng mà hắn nghiệm ra.
Hai người nghỉ ngơi ước chừng một khắc, ma lực hoàn toàn khôi phục, lại tiếp tục lên đường. Bước vào phạm vi tầng thứ tư của Thánh Tà Đảo.
Địa thế tầng thứ tư tính ra cũng không khác so với tầng thứ ba nhiều lắm. Địa thế nhìn qua bằng phẳng hơn vài phần, nơi nơi đều là từng tảng đá lớn san sát nhau. Trên rất nhiều tảng đá, rõ ràng có dấu vết của con người lưu lại. Có chỗ là dấu vết của đao búa lưu lại, có chỗ là bị ăn mòn, cũng có chỗ là dấu vết của lực bùng nổ do ma kỹ gây ra.
Tầng thứ ba vận khí khá tốt, cũng không gặp phải phiền toái gì đáng kể. Tầng thứ tư tựa hồ cũng như thế. Hai người tiến vào tầng thứ tư khoảng hơn nửa canh giờ, đã nhìn thấy được tầng thứ năm. Đột nhiên ngay lúc này, Cơ Động cảm nhận được bên cạnh truyền đến một trận áp lực cực lớn. Hắn lập tức nắm chặt bả vai Lam Bảo Nhi.
– Cẩn thận, tình huống có biến.
Hai người liếc nhau một cái, đồng thời phóng xuất ra Âm Dương Miện của mình.
Đã hơn một năm không gặp, đây là lần đầu tiên Cơ Động nhìn lại thực lực hiện tại của Lam Bảo Nhi. Trên Âm Miện màu đen, rõ ràng có dấu vết Tứ Quan. Tứ Quan một sao, không ngờ lại là bốn mươi hai cấp ma lực.
Phải biết rằng, lúc trước khi Cơ Động từ hai mươi cấp tăng lên đến ba mươi cấp, là nhờ có Chu Tước Biến tăng phúc, lại thêm có Song Hỏa thuộc tính Ngưng Tụ Pháp Trận, tốc độ tu luyện mới nhanh đến như vậy. Nhưng mà, Lam Bảo Nhi cũng không có được ưu thế của hắn. Chỉ ngắn ngủi trong một năm thời gian, nàng chẳng những đột phá Tam Quan, thậm chí còn đột phá luôn Tứ Quan nữa. Có thể thấy, một năm nay, nàng đã cố gắng đến thế nào. Thiên phú của nàng cũng đã vượt qua dự tính của Cơ Động.
Lam Bảo Nhi nhìn ánh mắt có chút khác thường của Cơ Động, hì hì cười, nói:
– Không ngờ có phải không? Có thể tiến vào Âm Dương Học Đường, ta cũng có thực lực của ta vậy. Ta là tiên thiên Chín Thành Chín Quý Thủy thuộc tính a. Dưới sự chỉ điểm của các sư phụ, từ khi tiến vào Âm Dương Học Đường có thể nói là tiến bộ thần tốc. Điều quan trọng nhất chính là, ấn tượng lúc trước ngươi để lại cho ta quá mức sâu sắc. Ta cũng không muốn thua ngươi quá xa!
Chỉ có mình nàng ta mới biết rõ, sau một nụ cười đơn giản này, suốt một năm qua nàng đã trả giá biết bao nhiêu cố gắng. Lam Bảo Nhi chẳng qua chỉ lớn hơn Cơ Động một tuổi mà thôi. Nàng và tiểu nha đầu Lãnh Nguyệt kia cũng đã trở thành đối tượng mà Quý Thủy Hệ toàn lực bồi dưỡng trong suốt một năm nay.
Ngay trong lúc hai người đang nói chuyện, phốc một tiếng vang lên, một con ma thú đã từ lùm cây trước mặt không xa nhảy ra. Bộ lông màu đỏ rực trên người nó hết sức huyễn lệ, chiều cao hơn bốn thước, vai khoảng một thước tám. Chung quang cái đầu lớn của nó là một bộ lông bờm xờm màu rám nắng, thể hiện uy nghiêm mạnh mẽ. Đúng là một con Ngũ Giai Ma Thú, Hỏa Diễm Mãnh Sư. Tuy rằng so sánh với Hỏa Diễm Sư Vương, tọa kỵ của Hoàng Lê Minh lúc trước còn kém hơn một giai, nhưng mà, thân là Thú Trung Chi Vương, đầu Hỏa Diễm Mãnh Sư này cũng tuyệt đối là cường giả trong Ngũ Giai Ma Thú.
Nhìn thấy con Hỏa Diễm Mãnh Sư này, Cơ Động và Lam Bảo Nhi đều đồng thời biến sắc. Phải biết rằng, loài ma thú mãnh sư hoang dại này, cũng không bao giờ hành động một mình. Chúng luôn luôn hành động theo bầy đàn.
Quả nhiên, đầu Hỏa Diễm Mãnh Sư kia đột nhiên ngẩng đầu, phát ra một tiếng rít gào đinh tai nhức óc. Hồng quang chói mắt chợt nở rộ, tựa hồ như mỗi một cọng lông đều phát ra hỏa diễm vậy. Ngay tại trong lùm cây lúc trước nó nhảy ra, một con mãnh sư cái có bộ lông màu lam, không có cái bờm đã chậm rãi bước ra. Trong cặp mắt âm lãnh phát ra vẻ hung tàn. Rõ ràng nó là Đinh Hỏa thuộc tính.
Liên tiếp mười ba con mãnh sư cái lần lượt bước ra. Mặc dù khí tức bọn chúng cũng không bằng con mãnh sư đực Ngũ Giai cầm đầu kia, nhưng mỗi một con, đều có khí tức Tứ Giai.
Lam Bảo Nhi thoáng tiến lên một bước, ép sát vào người Cơ Động, thì thào:
– Chúng ta làm gì đây? Chạy đi hay là chiến đấu?
Cơ Động trầm giọng nói:
– Cùng nhau chiến đấu. Ngươi cẩn thận một chút, không được rời khỏi ta quá mười bước.
– Được.
Không nói thêm gì nữa, Lam Bảo Nhi trả lời một tiếng, bước ra vài bước, thoáng kéo dài khoảng cách giữa nàng và Cơ Động ra một chút. Quan hệ hai người mặc dù tốt, nhưng ma lực hai bên vốn là Thủy Hỏa Bất Dung, về mặt khí tức hiển nhiên là chịu ảnh hưởng nhất định, cho nên nàng phải kéo dài cự ly hai người ra một chút. Với ma lực Cực Hạn Song Hỏa của Cơ Động, người chịu ảnh hưởng hiển nhiên là Lam Bảo Nhi.
Tổng cộng mười bốn con Hỏa Diễm Mãng Sư đã bắt đầu động. Con Hỏa Diễm Mãnh Sư đực đầu đàn kia cũng không có di chuyển, chỉ không ngừng phát ra tiếng rít gào đinh tai nhức óc, Bính Hỏa ma lực không ngừng phóng thích ra, nở rộ ra khí tức ma lực cường hãn. Mà mười ba con mãnh sư cái kia lại chậm rãi di chuyển, đem hai người hoàn toàn vây vào chính giữa. Ánh mắt mỗi một con Hỏa Diễm Mãnh Sư đều chăm chú nhìn chặt chẽ lên người Cơ Động và Lam Bảo Nhi.
Cơ Động sở dĩ quyết định chiến đấu mà không phải dùng hết khả năng bỏ chạy, tự nhiên là có quyết định của mình. Mười bốn đầu Hỏa Diễm Mãnh Sư này tuy rằng thực lực cường đại, nhưng dù sao cũng là Hỏa Hệ ma thú. Cực Hạn Song Hỏa của hắn đối với Hỏa Hệ tuyệt đối có sức áp chế mạnh mẽ phi thường, có thể nói là Hỏa Trung Chi Vương. Bởi vậy, đối với đám ma thú này, thực lực mặc dù không tầm thường, lại là Thú Trung Chi Vương, nhưng trên thực tế, cũng khó tạo thành uy hiếp đối với bọn họ. Hỏa nguyên tố trong không khí lại rất nhiều, cũng không làm hắn tiêu hao quá nhiều ma lực. Nếu ngược lại bỏ chạy, cũng chỉ có thể sử dụng Chu Tước Song Dực mà bay đi, như vậy, ngược lại sẽ trở thành mục tiêu oanh kích của đám Hỏa Diễm Mãnh Sư này. Ma kỹ công kích tầm xa của đám ma thú Tứ Giai, Ngũ Giai, uy lực cũng không tầm thường.
Rất nhanh, mười ba con mãnh sư cái đã hoàn toàn vây quanh, như hổ rình mồi, chầm chậm tiến về phía trung tâm. Đám ma thú mãnh sư này, luôn luôn là quần công. Thông thường, đám mãnh sư cái sẽ ra tay trước, chỉ khi nào chân chính gặp phải cường giả, mãnh sư đực đầu đàn mới ra tay. Ngàn vạn lần không nên xem thường công kích của đám mãnh sư cái Tứ Giai này, sự phối hợp tác chiến của bọn nó rất chặt chẽ.
Soạt một tiếng nhỏ vang lên, Chu Tước Song Dực thật lớn sau lưng Cơ Động đã dang rộng. Ngay tại thời điểm nháy mắt trước khi đám mãnh sư cái kia công kích, kim sắc hỏa diễm chói mắt chợt bùng nổ, hóa thành một luồng quang mang màu vàng kim dâng trào, phóng thẳng lên cao.
Cơ Động lựa chọn thời cơ ra tay này phải nói là cực kỳ tinh diệu. Vừa lúc đám mãnh sư cái kia vừa chuẩn bị phát động ra sóng công kích đầu tiên. Kỹ năng của bọn chúng đã như tên lắp lên dây, không thể không phóng thích ra. Ngay tại một khắc trước khi kỹ năng này phóng ra, sự áp chế khủng khiếp của Cực Hạn Dương Hỏa nháy mắt bao phủ xuống, hoàn toàn bẻ gãy khí thế của bọn chúng.
Mười ba đầu mãnh sư cái kia đồng thời rên rỉ một tiếng. Mười ba luồng Đinh Hỏa màu lam đồng thời bắn ra, chỉ là đám hỏa diễm đáng thương kia nhìn qua chỉ như một luồng khói mỏng manh mà thôi, uy lực còn không bằng công kích của một con Nhất Giai Ma Thú nữa.
Đây tuyệt đối là nắm chắc cơ hội. Thử hỏi, ngay tại thời điểm một gã ma sư chuẩn bị ra tay, nội tâm của hắn đã hoàn toàn hỏng mất, như vậy có thể phóng thích ra bao nhiêu ma lực đây?