Vị Hắc Ám Quý Thủy Thánh Đồ kia tựa hồ như không hề nghe thấy lời của Hạt Tử nói, cũng không hề có nửa phần ý muốn rời đi. Thân thể thướt tha vòng qua Hạt Tử, đi về phía Cơ Động.
– Hàn Vũ, ngươi muốn chết sao?
Hạt Tử cả giận nói. Chỉ là, hiện tại nàng thật sự không có đến nửa phần lực lượng để ngăn cản hắn.
Tay Hàn Vũ làm thành dạng Lan Hoa Chỉ:
– Hạt Tử, ngươi cũng không thể nói như vậy a! Ta đến đây là để đón ngươi mà. Nếu ta đoán không lầm, cái Siêu Tất Sát Kỹ vừa rồi, hẳn là do tên gia hỏa kia phóng xuất ra, đúng không? Đây chính là khí tức của Cực Hạn Âm Dương Hỏa a! Thiên Can Thánh Đồ trên Quang Minh đại lục đều là đúng thời cơ mà sinh ra. Lão Đại chúng ta còn rất xa mới đạt đến được Cửu Quan, đối phương cũng không có khả năng có Cửu Quan Ma Sư. Hiện tại lại có thể phóng thích ra Siêu Tất Sát Kỹ, không cần phải nói, người này hẳn phải là Quang Minh Thiên Can Thánh Đồ Nhất Đại Thánh Vương rồi. Chỉ cần có thể giết hắn, lấy được Tinh Miện của hắn mang về, cho dù ngươi là muội muội của Lão Đại, Lão Đại tuyệt cũng không trách cứ gì ta. Công lao lớn như thế, để cho ca ca này hảo hảo nhận lấy đi. Yên tâm đi, công lao này cũng sẽ không thiếu phần của ngươi đâu. Chuyện vừa rồi ngươi không cho ta ra tay, ta cũng sẽ không nói lại với Lão Đại đâu.
Ánh mắt Hạt Tử vô thức nhìn về phía Cơ Động. Thứ mà nàng nhìn thấy là ánh mắt bình thản ẩn chứa bên dưới tròng mắt Quân Ma Âm Dương Khải của Cơ Động. Không có chút nào sợ hãi, không có khiếp sợ, thậm chí là không có nửa phần lo lắng nữa.
Ánh mắt hắn vẫn như trước bình tĩnh, ý chí kiên định ngạo nghễ, ẩn chứa hàn ý lạnh lùng như băng, đạm mạc như tuyết, giống như căn bản là không hề để ý đến chuyện Hắc Ám Quý Thủy Thánh Đồ đột nhiên xuất hiện ở đây vậy.
Cơ Động tự nhiên cũng nhìn thấy ánh mắt Hạt Tử. Trong ánh mắt của nàng có vài phần ái náy, không muốn, lại còn mang theo vài phần tiếc nuối cùng với mất mát. Mọi người ở đây đều là người thông minh, hắn biết nàng căn bản là không có khả năng ngăn cản Hàn Vũ được, cũng chỉ có thể miễn cưỡng chứng kiến mọi chuyện sắp phát sinh sắp tới mà thôi. Nếu đổi lại đột nhiên có một vị Quang Minh Thiên Can Thánh Đồ đến đây, nhìn thấy Hạt Tử, tự nhiên cũng sẽ không bỏ qua cho nàng ta.
– Suy đoán của ta có gì sai không vậy, Quang Minh Thánh Vương tiên sinh?
Hàn Vũ nhẹ nhàng nhìn Cơ Động, ánh mắt ẩn chứa sau mũ giáp kia lóe lên sự âm lãnh giống như độc xà vậy.
Cơ Động cũng không có mở miệng. Sự cao ngạo của nhất đại Bạo Quân chỉ cấp cho đối thủ một ánh mắt khinh thường mà thôi.
Hàn Vũ phì cười một cái, thân hình tựa như con rắn uốn éo kia đột nhiên xuất động. Cảm giác mà hắn cấp cho người ta, giống như là dòng sông băng ngàn năm đột nhiên bùng nổ vậy. Một kích này của hắn, hoàn toàn tương phản với sự âm nhu lúc nãy, choáng đầu hàn ý lạnh thấu xương. Cơ hồ là chỉ trong nháy mắt, nắm tay của hắn đã đánh mạnh vào lồng ngực Cơ Động.
Hai tay chắp lại lòng bàn tay hướng ra ngoài. Ma lực Cơ Động căn bản không cho phép hắn có thể né tránh, chỉ có thể tận lực ngăn cản mà thôi.
Phốc một tiếng vang lên. Ngay sau đó, thân thể Cơ Động đã giống như một viên đạn pháo được bắn ra, bay thẳng về phía sau. Một tầng tinh thể màu tím sẫm mang theo vô số điểm tinh quang nháy mắt bao phủ toàn thân hắn, đóng băng toàn cơ thể Cơ Động. Nhưng mà, Hắc Ám Quý Thủy Thánh Đồ Hàn Vũ thế nhưng lại hơi sửng sốt một chút! Bởi vì hắn giật mình phát hiện, một quyền vừa rồi của hắn giống như là đánh vào khoảng không vậy, một cỗ lực đàn hồi mềm mại mà kiên cường đã phản kích lại, khiến cho một chiêu ngay sau đó của hắn cũng không thể đánh ra được.
Thanh âm leng keng vỡ nát vang lên. Cơ Động khẽ động thân, đã đứng thẳng dậy, tầng hàn băng dầy đặc bên ngoài cơ thể đã hoàn toàn vỡ nát, hóa thành mảnh vụn bay tán loạn bốn phía.
Trong số mọi người ở đây, chỉ mình Hạt Tử hiểu rõ Cơ Động có thể ngăn cản một quyền của Hàn Vũ rồi đứng lên là chuyện khó khăn đến mức nào. Lúc trước khi đối diện với công kích của Ô Thiết Ma Thứu Vương, Cơ Động có thể nói là hứng chịu toàn bộ lực công kích, ma lực bản thân đã bị tiêu hao gần như không còn chút gì. Hạt Tử mặc dù cũng có thể miễn cưỡng đứng dậy, nhưng nàng tự hỏi quyết không có khả năng đón đỡ bất cứ công kích nào nữa. Mà Cơ Động không những có thể thừa nhận được, hơn nữa lại còn có thể vững vàng đứng ở nơi đó, nhìn qua giống như là lần đầu tiên mình nhìn thấy hắn vậy. Thân thể cùng thần kinh của nam nhân này chẳng lẽ là do kim chúc đúc ra hay sao, vì sao có thể cứng cỏi đến mức đó cơ chứ?
Hàn Vũ cũng âm thầm đề phòng. Tuy rằng trên người Cơ Động chỗ nào cũng là bụi bặm cùng với tro than, nhìn thế nào cũng là bộ dáng của người bị thương nặng. Nhưng mà, Thái Cực Âm Dương Ngư khổng lồ lúc trước xuất hiện trên bầu trời, còn có khí tức khủng bố của Siêu Tất Sát Kỹ kia nữa, cũng đồng dạng để lại ấn tượng mạnh mẽ trong lòng hắn. Hiện tại nhìn thấy Cơ Động đứng dậy, hắn cũng không khỏi phải đề cao cảnh giác.
Khẽ quát một tiếng, hai tay Hàn Vũ chắp lại trước ngực, nhất thời, một khảo băng cầu màu tím ẩn chứa tinh quang rất nhanh lớn lên, nháy mắt đã cỡ một quả bóng đá. Vô số thanh băng mâu sắc nhọn từ trong Băng cầu đâm ra, hàn ý dày đặc phát ra khiến cho chung quanh thân thể Hàn Vũ xuất hiện một tầng sương trắng nhàn nhạt.
Cái này gọi là hành gia ra tay, không thể tầm thường. Khí tức do Hắc Ám Quý Thủy Thánh Đồ Hàn Vũ này phóng ra, tuy rằng chỉ là một cái Mệnh Trung Kỹ, lại càng so với Sinh Mệnh Thiêu Đốt Kỹ Năng của Hạt Tử còn kém hơn một chút, nhưng sự chênh lệch cũng chỉ là một chút mà thôi.
Hào quang chợt lóe lên, khỏa Băng cầu tựa như Tử Tinh tạo thành đã rất nhanh bắn ra, tốc độ nhanh vô cùng, khí tức áp chế bắn ra vô cùng mạnh mẽ. Hàn ý ma lực Cực Hạn Âm Thủy bắn ra khủng bố, khiến cho giữa không trung xuất hiện một tầng sương trắng nồng đậm.
Lúc này đây, Cơ Động cũng không có dùng tay ngăn cản, bởi vì lúc này song chưởng của hắn cũng đã có chút tê dại. Thủy khắc Hỏa, đây là chuyện không thể bàn cãi, mặc dù bản thân Cơ Động có là Cực Hạn Song Hỏa, có thể đem sự khắc chế này mạnh mẽ giảm bớt, nhưng mà hiện tại ma lực còn lại của hắn là quá mức hữu hạn. Vừa rồi ngăn cản một kích kia của Hàn Vũ, phần lớn là nhờ vào Chu Tước Biến, Đằng Xà Biến cùng với lực phòng ngự của Quân Ma Âm Dương Khải mới có thể miễn cưỡng ngăn cản. Nhưng hai tay hắn cũng đã bị khí lạnh khủng bố kia làm cho tê dại, đến giờ vẫn chưa khôi phục lại được.
Muốn dùng tay tiếp tục ngăn cản là chuyện không tưởng, lúc này Cơ Động thậm chí muốn giơ tay lên cũng đã là vấn đề.
Cho nên, hắn cản bản là không có làm bất cứ động tác ngăn cản hay tránh né gì cả. Chỉ khẽ ưỡn ngực, ngang nhiên đón nhận một kích này. Dám dùng lồng ngực của mình đi ngăn cản một ma kỹ công kích của Hắc Ám Quý Thủy Thánh Đồ.
Trong lòng Hàn Vũ theo bản năng suy nghĩ:
– Tên này điên rồi hay sao?
Hắn còn chưa thấy qua ai dùng phương thức giống như Cơ Động đi đón đỡ ma kỹ của mình.
Truyện được copy tại
Truyện FULL
Oanh—
Quả băng cầu to lớn kia đánh thẳng lên miếng hộ tâm của Quân Ma Âm Dương Khải trước ngực Cơ Động. Một thanh âm kịch liệt vang lên, băng phấn nổ tung bay tán loạn bốn phía. Thân thể Cơ Động lập tức bị đánh văng lên, bay tuốt ra xa. Phốc một tiếng, Cơ Động ở giữa không trung phun ra một ngụm máu tươi, mạnh mẽ té ngã xuống mặt đất.
Công kích Mệnh Trung Kỹ của Quý Thủy Thánh Đồ có uy lực quá mạnh mẽ, mặc dù Cơ Động đã dùng hết khả năng dùng Hóa Lực Thuật để hóa giải, hơn nữa dùng lực thân thể bị oanh kích bay lên để hóa giải bớt xung lực, nhưng sự chênh lệch ma lực vẫn khiến cho hiệu quả khắc chế thuộc tính hoàn toàn phát huy ra hết. Cả người hắn để cảm nhận được một trận hàn ý trước giờ chưa từng có lan truyền khắp toàn thân. Nếu không phải do thân thể hắn đã trải qua Long Huyết Tẩm Thể cực kỳ kiên cố, hơn nữa có Quân Ma Âm Dương Khải cùng với Đằng Xà Biến, Chu Tước Biến bảo hộ thân thể, một kích vừa rồi đã đủ để lấy mạng của hắn.
Mắt thấy Cơ Động bị một kích của mình đánh bay, Hàn Vũ cũng âm thầm nhẹ nhàng thở ra, mỉm cười nói:
– Hóa ra chỉ là một cây thương bạc bằng sáp, nhìn thì đẹp, chứ xài không được a!
Hai tay Hạt Tử không biết từ lúc nào đã nắm chặt lại, lạnh lùng nói:
– Nếu hắn chỉ là cây thương bạc bằng sáp, như vậy ngươi ngay cả cái rắm cũng không bằng. Người ta trước sau đánh chết một con Thất Giai Đỉnh Cấp Ma Thú cùng với một con Ngũ Giai Đỉnh Cấp Ma Thú, ngươi mới chạy tới lợi dụng cơ hội. Cùng thân phận Thiên Can Thánh Đồ với ngươi, ta chỉ cảm thấy ghê tởm cùng với sỉ nhục.
Ngay khi Hạt Tử mở miệng, đằng xa, thân ảnh đã té văng trên mặt đất, thậm chí lúc trước đã phun ra máu tươi, toàn thân đã bị tử băng bao phủ, Cơ Động, lại một lần nữa đứng lên.
Động tác của hắn có vẻ rất gian nan, thân thể thậm chí còn run lên bần bật, nhưng vẫn cố gắng đứng dậy. Trên mặt có mặt nạ che lại, nên cũng không ai nhìn ra thần sắc của hắn. Thế nhưng, từ ánh mắt ẩn chứa sau hai tròng mắt màu đỏ máu trên mặt nạ, vẫn toát ra một áp lực vô hình khiến người ta sợ hãi.
Phần cao ngạo kia của hắn cũng không có bởi vì thân thể bị thương nặng mà yếu đi.
Trên Quân Ma Âm Dương Khải, thậm chí là trên Chu Tước Nội Giáp, đều bao trùm một tầng băng tinh màu tím, từng trận hàn ý mang theo băng vụ nồng đậm không ngừng từ trên người Cơ Động bốc lên. Với thân phận một Hỏa Hệ Ma Sư của hắn, xuất hiện tình huống như vậy, không hề nghi ngờ, trạng thái của hắn lúc này đã kém không thể kém hơn nữa rồi. Mặc dù là như vậy, nhưng hắn vẫn cứ như trước đứng lên.
Quân Ma Âm Dương Khải quả thật vô cùng kiên cố. Đón nhận một kích Mệnh Trung Kỹ của một gã Cực Hạn Quý Thủy Ma Sư ma lực gần đến sáu quan, thế nhưng miếng hộ tâm cũng vẫn không hề có dấu hiệu tổn hại. Lực trùng kích mạnh mẽ kia cũng chỉ làm cho nó khẽ lõm xuống vài phần mà thôi.
Khẽ giơ tay lên, tay phải Cơ Động đột nhiên đánh mạnh lên tấm hộ tâm trước ngực mình. Thanh âm leng keng vang lên, lớp băng màu tím trên cơ thể hắn nháy mắt vỡ vụn ra, từng miếng từng miếng rơi xuống khỏi bộ giáp trên người Cơ Động. Hai mắt nhìn chằm chằm vào Hắc Ám Quý Thủy Thánh Đồ Hàn Vũ, thanh âm của hắn tuy rằng đã khàn khàn trầm thấp hơn rất nhiều, nhưng vẫn cực kỳ kiên định, thậm chí mang theo vài phần bá đạo mà kiêu ngạo nói với đối thủ:
– Tiếp tục đi!
Lúc này Hàn Vũ quả thật đã vô cùng chấn kinh. Thậm chí còn có chút bị bộ dáng hiện tại của Cơ Động dọa cho kinh sợ. Nghe những lời Hạt Tử nói, người đứng đối diện này, bất luận có phải là Quang Minh Ngũ Hành Đại Lục Thánh Vương đời này hay không, trải qua mấy hồi đại chiến như thế, cũng không thể nào còn có khả năng còn lại dư lực. Nhưng mà, dưới hai lần công kích cường hãn của mình như thế, hắn vẫn còn có thể đứng dậy. Nguyên lý Ngũ Hành Tương Khắc Thủy Khắc Hỏa tựa hồ không hề có hiệu lực gì trên người của hắn.
Thủy khắc Hỏa, đương nhiên không có khả năng không có hiệu lực. Lúc này thân thể Cơ Động tựa hồ như đang ngâm trong hố băng vậy. Sự công kích của Cực Hạn Ma Lực, ma lực bình thường còn xa mới so sánh được. Nếu không phải trong người hắn còn có một chút Hỗn Độn Chi Hỏa bảo vệ, cho dù là Chu Tước Biến cộng thêm Đằng Xà Biến, dưới tình huống không có ma lực hỗ trợ, cũng không cách nào hoàn toàn ngăn cản được sự xâm thực của Cực Hạn Quý Thủy kia.
Cơ Động không biết tiếp tục nữa sẽ như thế nào, nhưng mà, hắn cũng không phải là kẻ nhát gan. Cái này chính là sự kiêu ngạo của bản thân hắn, cũng là sự cao ngạo của hai đại quân vương. Cho dù là đối mặt với đối thủ không thể chiến thắng, hắn cũng tuyệt sẽ không khuất phục.
Hai tay Hàn Vũ chậm rãi nâng lên. Cánh tay trái co lại, cánh tay phải duỗi thẳng, một tầng sương mù màu tím mênh một từ trên người hắn dâng lên. Không khí chung quanh cũng không hề có sương trắng xuất hiện, mà hoàn toàn là một tầng không gian màu tím trong suốt.
Một con Huyền Quy khổng lồ chợt xuất hiện sau lưng hắn, toàn thân nó là một màu đen tinh khiết, nhưng ma lực tản mát ra lại giống hệt như của Hàn Vũ, chính là màu tím thuần túy. Đúng là Đồ Đằng của Quý Thủy Hệ, Huyền Vũ.
Huyền Vũ ý nghĩa chính là huyền minh. Vũ, Minh vốn là tương thông, Huyền chính là ý màu đen, Minh là ý tứ của Âm. Huyền Vũ chính là chỉ thuộc tính Minh Âm. Mà lúc này cái mà Hàn Vũ phóng thích, chính là Chí Âm Chi Thủy.
Ngay khi Huyền Vũ vừa xuất hiện, sắc mặt Hạt Tử đã thay đổi, nhưng hàn khí chung quanh nàng quá nặng nề, khiến cho nàng không thể mở miệng nói được gì. Bốn gã ma sư Tứ Quan kia rất nhanh ôm nàng chạy ra xa phía sau.
Đối mặt với sự cường hãn của Cơ Động, Hàn Vũ rốt cuộc cũng phải phát ra Tất Sát Kỹ. Những lời Hạt Tử nói, giống như một con dao găm đâm thẳng vào tim hắn. Nhưng mà, bất luận nói thế nào, cho dù là phải dùng đến Tất Sát Kỹ, hắn cũng phải đem Cơ Động kia hoàn toàn hủy diệt, rửa sạch sự sỉ nhục của mình.
Một dòng nước lạnh như băng dần dần ngưng tụ lại. Hai tay Hàn Vũ khép lại cùng một chỗ, giơ lên quá đầu. Hư ảnh Huyền Vũ khổng lồ sau lưng hắn chợt nhập lại với bản thể hắn. Ngay sau đó, thân thể Hàn Vũ cùng với áo giáp toàn thân của hắn đều hoàn toàn biến thành một màu tím trong suốt, tựa hồ như thế thể hắn hoàn toàn được tạo thành bởi ma lực Cực Hạn Quý Thủy vậy.
Một thanh âm tê minh chói tai từ trong miệng hắn vang ra, một vòng tròn huyền băng màu tím sẫm đã xuất hiện trước mặt hắn. Vòng huyền băng màu tím kia chỉ lớn khoảng một thước, hoa văn trên vòng tròn nhìn qua giống như đúc hoa văn trên mai Đồ Đằng Huyền Vũ, nhưng trên mỗi một cánh hoa văn này, lại có nhiều đường ma văn phức tạp hơn nhiều. Khí tức nồng đậm phát ra, chỉ thấy trong chớp mắt đã gần như hút sạch ma lực của Hàn Vũ vào trong đó.
Trên vòng tròn băng phiến, là một tầng lưỡi dao sắc bén phong duệ, nhìn qua cực kỳ kinh người. Khi vòng tròn kia hoàn toàn ngưng tụ xong trên đỉnh đầu Hàn Vũ, hai mắt Hàn Vũ chợt lóe sáng lên. Mặc dù có một tầng mũ giáp che lại, nhưng cũng có thể nhìn thấy hai luồng quang mang màu tím như điện xạ từ trong mắt hắn bắn ra.
– Đi đi, Tất Sát Kỹ, Huyền Vũ Cực Âm Sát.
Mang theo tiếng rít chói tai, băng phiến hình tròn kia chợt xoay tròn kịch liệt lên. Hơi nước trong không khí trên đường nó đi cũng phải đóng thành băng, hóa thành một đường cong bằng băng duyên dáng mà mang theo hàn ý cực hạn giữa không trung. Vòng tròn băng phiến kia xoay tròn kịch liệt, bay thẳng tới thân thể của Cơ Động.
Cái này không chỉ là một cái Tất Sát Kỹ, hơn nữa lại còn là Tất Sát Kỹ của Quý Thủy Thánh Đồ. Ma lực hắn lúc này đã hoàn toàn ngưng tụ lại, cũng không phải là công kích phạm vi lớn. Hàn Vũ mặc dù là lợi dụng cơ hội, nhưng hắn đối với năng lực phòng ngự của Cơ Động cũng có chút nắm rõ. Hắn rõ ràng Cơ Động có lực phòng ngự mạnh hơn mình tưởng tượng rất nhiều, cho nên hắn mới quyết định làm như vậy. Chẳng những sử dụng ra Tất Sát Kỹ mạnh nhất của mình, hơn nữa lại còn là một cái đơn thể Tất Sát Kỹ. Hắn tin tưởng, cho dù lực phòng ngự của Cơ Động có tốt thế nào đi nữa, dưới tình huống không có ma lực hỗ trợ, đối diện với Tất Sát Kỹ của mình, hắn cũng phải chết không thể nghi ngờ.
Nếu lúc này Cơ Động có đủ ma lực, thậm chí không cần biến thân thành Quân Vương Chi Thể, chỉ cần một cái U Diễm Băng là có thể dễ dàng đánh tan công kích của Huyền Vũ Cực Âm Sát này rồi. Nhưng mà, hiện tại hắn cũng không làm gì được.
Hàn ý trong cơ thể còn chưa có xua tan hết, Hỗn Độn Chi Hỏa cũng chỉ có thể bảo hộ nội phủ của hắn mà thôi, chứ cũng không thể giúp hắn xua tan hàn ý. Dù sao, hắn vẫn còn chưa có hoàn toàn nắm vững được một chút Hỗn Độn Chi Hỏa kia. Cơ Động lúc này, tứ chi đều choáng đầy cảm giác cứng ngắc, muốn di chuyển cũng khó khăn vạn lần, càng không cần phải nói đến chuyện ngăn cản Tất Sát Kỹ này của Hắc Ám Quý Thủy Thánh Đồ Hàn Vũ. Hiện tại hắn chỉ có thể trơ mắt nhìn vòng băng phiến choáng đầy hàn ý kia đánh thẳng vào người.
Khuôn mặt Hàn Vũ ẩn chứa trong khôi giáp toát ra một nụ cười dữ tợn. Hắn tựa hồ nhìn thấy cảnh thân thể Cơ Động bị Tất Sát Kỹ của mình cắt làm hai đoạn. Thậm chí hắn còn thấy cảnh mình đại công cáo thành, được ngàn vạn người tung hô, kính ngưỡng. Uy lực của cái đơn thể Tất Sát Kỹ kia thậm chí so với Tất Sát Kỹ của Bạch Kim Thiên Bằng lúc trước còn hơn vài phần, chỉ giây lát đã bắn tới trước mặt của Cơ Động. Khi vòng Cực Hạn Huyền Băng kia phóng đến trước mặt Cơ Động, đột nhiên lại trầm xuống, không có cùng với miếng hộ tâm trước ngực Cơ Động ngạnh kháng, mà trực tiếp cắt vào phần bụng chỉ có Chu Tước Nội Giáp của Cơ Động. Âm hiểm, luôn luôn là đặc tính của Quý Thủy Hệ.