[Phòng ngủ của Tô Nhiên]
“Tô Nhiên a, lần trước mày
mua quyển đã ném chỗ nào rồi? Cho tao mượn xem
một chút, nhanh lên.” Trình Ngạn Thần từ trên giường thò đầu ra, nói.
Tô Nhiên cau mày suy nghĩ
một chút, sau đó quay đầu lại, buông quả táo đã bị cắn một cái,
nghiêm túc hỏi lại: “Cái kia, không phải mày đã mượn rồi sao?”
“Không phải đâu người anh em,
ông đây ngay cả bìa quyển sách kia cũng chưa sờ qua nữa!” Trình Ngạn
Thần trở mình xem thường một cái.
“… A, là như vậy a.”
Lại một lần nữa thật sự nghiêm túc suy nghĩ.
…
Trình Ngạn Thần vừa
thấy phản ứng này, đương nhiên đã thành thói quen, bình tĩnh đón
nhận.
Tốt lắm, xác định trăm
phần trăm kiểu này bạn trẻ Tô Nhiên vẻ mặt vô tội khuôn mặt tinh
khiết thuần lương lại một lần nữa đem sách của mình cho mượn rồi sau
đó quên luôn ở biển người mờ mịt.
Trình Ngạn Thần đối
diện trần nhà liên tục trở mình xem thường năm lần, lúc sau nhịn
không được liền nói, “Tao nói này, Tô công tử, Tô bạn học, Tô tài tử,
Tô dở hơi, mày hẳn đã đem dung lượng não toàn bộ dành cho bài vở và
học tập hết rồi hay sao mà đáng thương đến mức không có chút xíu
nào khả năng tự gánh vác cuộc sống vậy hả? Quên trước quên sau thế
này, mày mà tham gia kỷ lục Guiness thế giới về quên nhanh nhất chắc chắn
sẽ giành chiến thắng a! Đừng có làm tao nghĩ mày cố ý như thế để
gây ấn tượng với các giáo viên nữ được không?
“Tao không có.” Phản bác
thực nhanh chóng, ngữ khí thực ủy khuất.
“Không có cái gì? Không
có dung lượng não?”
“Tao có!”
“Có? Có cái gì? Có cố
tình gây chú ý với giáo viên nữ mà không thể công khai?”
… !!!
Dĩ nhiên cùng Trình cầm
thú tranh cãi là vô cùng không sáng suốt, bạn nhỏ Tô Nhiên bĩu bĩu
môi, không nói nữa, ở trong lòng yên lặng mà một trăm hai mươi lần
mắng chửi Trình Ngạn Thần thật xấu xa, lần sau tuyệt đối không gọi cậu
ta rời giường, nếu lại gọi cậu ta nữa mình chính là con cún nhỏ a,
vẫn là không thích được dân Bắc Kinh!
Mặc niệm xong, Tô Nhiên
quay đầu lại nhìn máy tính, buồn bực mà há miệng cắn thật mạnh
một miếng táo thật to.
Mười phút sau.
Trình cầm thú ở trên
giường lăn qua lộn lại ba trăm sáu mươi lăm loại tư thế lại một lần
nữa thò đầu ra.
“Tiểu Tô a.”
“… ?”
“Thật nhàm chán nên giờ
tao đi ngủ ha, mày nhớ tắt đèn tắt máy tính tắt di động đóng cửa a,
quan trọng nhất là, hắc hắc, sáng mai tao có một buổi học chuyên
ngành, mày nhớ rõ phải gọi tao dậy, nhớ nha!”
“Ừ.” Trả lời thực nhanh
chóng.
Theo bản năng mà “Ừ” một
tiếng, ba giây sau Tiểu Tô Nhiên ở trong lòng cắn răng một trăm hai mươi
mốt lần đem chính mình phỉ nhổ đến chết.
Nô tính a!! Đây là đất
nước Trung Hoa bác đại tinh thâm bắt nguồn từ xa xưa, dòng chảy lịch
sử văn hóa tích lũy lâu đời phải loại bỏ mười loại nô tính mù
quáng thế này đi a a a a a a!!!
凸! (Được rồi, cái loại biểu tình có phạm vi lý giải
siêu việt này của bạn học Tô Nhiên kỳ thật là do tác giả căn cứ vào
phân tích lý tính khách quan, theo quan sát một cách hợp lý tâm trạng
của bạn học Tô Nhiên ở giờ phút này thì đại khái chính là vậy đi,
cám ơn!)
Buồn bực mà ngồi ba
phút đồng hồ, trái táo trong tay cũng bị gặm đến gần một phần ba,
bạn học Tô Nhiên đột nhiên xù lông, thậm chí còn hận không thể một
phát giết chết cái tên Trình Ngạn Thần đang ngủ như chết kia!
A!!!
Làm sao bây giờ làm sao
bây giờ, cái này coi như xong đời!!
Đã cố gắng ghi nhớ chỉ
sợ sẽ quên, nhưng thế nào vẫn là quên a chết tiệt, Trì Quy đại thần đã
nói nếu có thời gian đêm nay sẽ vào diễn đàn trò chuyện với mọi người.
Tuy rằng không dám nói
lời nào nhưng có thể ở bên cạnh nhìn xem cũng đã là cái bánh ngọt
từ trên trời rơi xuống, kim cương rớt trên mặt đất a, đều là chuyện
tốt a!
Thói quen tốt đẹp không
lên internet trong lúc học tập của bạn học Tô Nhiên lúc này đây hóa ra
lại trở thành nhược điểm.
Tô Nhiên một bên rơi nước
mắt cùng với trái tim đập gia tốc mà nhìn mấy giây đến ngược trên
máy tính, một bên đem bài tiếng Anh đã làm cả đêm nhanh chóng tắt đi,
mở QQ ra nhập mật khẩu vào, lo lắng vạn phần chờ đợi đăng nhập.
QQ mở ra, trong nháy mắt
diễn đàn QQ vô cùng chói mắt nhảy lên làm cho bạn học Tô Nhiên luôn
luôn ngơ ngác bỗng có dự cảm điềm gở.
Quả nhiên!
Run run mở diễn đàn fans
hâm mộ Hoa nở chờ Trì Quy ra, trên phần bình luận công khai vẫn không
dứt người dùng font chữ thật lớn để thể hiện tâm tình kích động mà
điên cuồng xoát bình luận.
[Hoa nở chờ Trì Quy –
Sang Sang]: Chờ đợi lần diện kiến Trì Quy tiếp theo a!!! Che mặt, mỗi
một chữ đều đã được tôi đem chụp lại a đêm nay viên mãn!
[Hoa nở chờ Trì Quy –
Nhóm trưởng]: Sang mỹ nhân, cô sáng suốt! *giơ ngón cái*
[Hoa nở chờ Trì Quy –
Sang Sang]: Nhóm trưởng sama tôi sáng suốt, phúc lợi nhóm không cần
giải thích.
[Hoa nở chờ Trì Quy –
Nhóm trưởng]: Ngoan.
[Hoa nở chờ Trì Quy –
Nhóm phó]: Tôicó thể bày tỏ rằng người nào đó đêm nay các loại ôn
nhu các loại kiên nhẫn các loại xinh đẹp là muốn dụ dỗ chết người
sao phải vậy không phải vậy không!
[Hoa nở chờ Trì Quy –
Tiểu sư tử]: Gào khóc Trì Quy đại thần nhiệt tình không cần giải
thích a không cần giải thích!!
[Hoa nở chờ Trì Quy – Tiểu
băng tử]: Ngồi chờ đại thần triệu kiến, ngồi chờ đại thần lâm hạnh!
Tiểu băng tử cô đủ rồi đó.
[Hoa nở chờ Trì Quy –
Tiểu thịt viên]: Đau khổ bỏ lỡ mười phút đồng hồ họp diễn đàn.
[Hoa nở chờ Trì Quy –
Nhóm phó]: Tìm ra manh mối, tôi từ đầu đến cuối bưng trà rót nước
nghênh đón dẫn đường gởi đến các fans mà che quạt cười.
[Hoa nở chờ Trì Quy –
Tiểu thịt viên]: Nhóm phó!!!
[Hoa nở chờ Trì Quy –
Nhóm phó]: Mẹ trẻ bên trên đối với tôi giơ ngón giữa bàgiỏi, nếu
hình ảnh này mà bị ghi lại cô tự lo liệu đi. *Dang rộng tay*.
[Hoa nở chờ Trì Quy –
Tiểu thịt viên]: Đại thần! Đại thần anh mau đến! Đại thần nhóm phó
khi dễ tôi, anh đến chủ trì chút công đạo.
[Hoa nở chờ Trì Quy –
Nhóm trưởng]: tôi xem bà là không đợi được đại thần anh hùng cứu mỹ
nhân nga *dang rộng tay*, Trì Quy đại thần của chúng ta chỉ yêu nam nhân
không thương mỹ nhân nga *dang rộng tay*
[Hoa nở chờ Trì Quy –
Tiểu thịt viên]: TAT
[Hoa nở chờ Trì Quy –
Trữ má má]: Nhóm trưởng sama phát biểu làm cho tôi nghĩ tới ngốc
manh, nói mới nhớ ngốc manh không có ở đây a? Đại thần lộ diện đều
không thấy cậu ta nói chuyện gì cả.
[Hoa nở chờ Trì Quy –
Bánh bột bắp nhỏ]: Chẳng lẽ đây là điển hình của dạng tiểu thụ
gặp tiểu công liền bộc phát hội chứng thẹn thùng?? Được rồi, tôi âm
thầm mà manh, tôi tự bổ não tôi tự trọng.
[Hoa nở chờ Trì Quy –
Người qua đường Đinh]: Được rồi, tôi cũng tự trọng. Bổ não lệ tuôn.
[Hoa nở chờ Trì Quy –
Nhóm trưởng]: A, ngốc manh bảo bối sẽ không phải là âm thầm ẩn thân
chứ?
…
[Hoa nở chờ Trì Quy –
Nhóm trưởng]: Ngày nắng có ở đây không? Ngốc manh?! Mỹ nhân?!
…
Tô Nhiên nhìn một hàng
lại một hàng chữ sinh động trên màn hình, trong lòng rầu rĩ, có
chút khó chịu.
Rõ ràng thực cố gắng
thực cố gắng, đã muốn đạt thành tâm nguyện rồi, lại ở lúc cuối
cùng vì sai lầm của mình, lại bỏ lỡ.
Dốt nát đến chết dốt
nát đến chết dốt nát đến chết Tô Nhiên đại ngu ngốc! Tự ghét bỏ
mình.
Hơi hơi phục hồi lại tinh
thần, lại có chút ngạc nhiên phát hiện trên màn hình nhóm trưởng
hình như đang hô to gọi nhỏ chính mình, hoảng hốt buồn bực như thế
nào lại dính đến mình, thế nhưng luôn luôn ngoan ngoãn bạn học Tô cục
cưng vẫn là được dạy dỗ tốt, ở trên màn hình đáp lại mấy chữ.
[Hoa nở chờ Trì Quy –
Ngày nắng]: Tôi đây. Nhóm trưởng tìm tôi có việc?
[Hoa nở chờ Trì Quy –
Nhóm trưởng]: Ô, bổ nhào vào ngốc manh!
[Hoa nở chờ Trì Quy –
Ngày nắng]:
[Hoa nở chờ Trì Quy –
Nhóm phó]: Ai da, bổ nhào vào Ngày nắng mỹ nhân!!!
[Hoa nở chờ Trì Quy –
Người qua đường Giáp]: Cùng bổ nhào!
[Hoa nở chờ Trì Quy –
Tiểu sư tử]: Bổ nhào +10086. Cái khác, Ngày nắng tiểu ngốc, đêm nay
Trì Quy đại nhân tới, sao cậu lại không lên a?
[Hoa nở chờ Trì Quy –
Ngày nắng]: TAT
[Hoa nở chờ Trì Quy –
Ngày nắng]: Tôi… tôi đã cố gắng nhớ kỹ nhớ kỹ, kết quả lại quên
mất. Đợi đến thời điểm nhớ lại, đã không còn kịp rồi.
[Hoa nở chờ Trì Quy –
Nhóm trưởng]: ( ̄_ ̄|||)
[Hoa nở chờ Trì Quy –
Nhóm phó]: ( ̄_ ̄|||)
[Hoa nở chờ Trì Quy –
Người qua đường Đinh]: ( ̄_ ̄|||)
Mọi người: ( ̄_ ̄|||)
[Hoa nở chờ Trì Quy –
Nhóm trưởng]: Thân ái cậu còn có thể ngốc hơn nữa không? Đã nhớ kỹ
nhớ kỹ lại thần kỳ mà quên như thế, cậu nghĩ muốn làm cho chúng ta
dở khóc dở cười sao?
[Hoa nở chờ Trì Quy –
Bánh bột bắp nhỏ]: Sao nhìn đến câu nói của Ngày nắng trên kia, chỉ
có tôi là người duy nhất có cảm giác ngược tâm sao?
[Hoa nở chờ Trì Quy –
Viên viên]: Bánh bột bắp không phải chỉ có một mình bà!!!
[Hoa nở chờ Trì Quy –
Doraemon]: Không phải một mình + 10086 Ngược
ngược, đau lòng a tôi bổ não tự trọng.
[Hoa nở chờ Trì Quy –
Nhóm phó]: Vốn không biết, mà các ngươi nói như vậy tôi… Mẹ nó bổ
não một chút cái loại đau lòng này loạn thế nào a! Quả nhiên Ngày
nắng đã muốn tiến vào trái tim mỏng manh như thủy tinh của tôi sao!?!
[Hoa nở chờ Trì Quy –
Nhóm trưởng]: Con gái con đứa bà đủ rồi đó.
[Hoa nở chờ Trì Quy –
Người qua đường Đinh]: Quả nhiên mọi người đối với ngơ ngác mới là
yêu thương, trước kia tôi bỏ qua cơ hội cho nhóm fan hâm mộ đại thần
các ngươi các loại cười nhạo các loại đắc ý các loại ghét bỏ!
[Hoa nở chờ Trì Quy –
Người qua đường Canh]: + 10086. Đây quả là
đãi ngộ khác biệt!
[Hoa nở chờ Trì Quy –
Tiểu nhã]: Ách.
[Hoa nở chờ Trì Quy – Tâm
tâm]: Bày tỏ thân ái là ngốc manh mỹ thụ tôi không có biện pháp không
yêu.
[Hoa nở chờ Trì Quy –
Nhóm trưởng]: Tâm tâm bà thật biết rõ lòng tôi. Khụ khụ.
Mọi người: Tâm tâm chân
tướng!
[Hoa nở chờ Trì Quy –
Ngày nắng]: Không sao, còn có lần sau thôi. *biểu tình tươi cười*
[Hoa nở chờ Trì Quy –
Trái cây]: Bé Ngày nắng ôm một chút! Rất thích a nhéo mặt! (Cô đủ
rồi, còn chưa biết người ta là ai nữa được chứ!!!)
[Hoa nở chờ Trì Quy –
Tiểu sư tử]: Xin chào a ngốc manh. Thật là ngược tâm a tôi tự trọng!
[Hoa nở chờ Trì Quy –
Tiểu băng tử]: Gì a, không có việc gì không có việc gì, còn nhiều
thời gian nha Ngày nắng, Trì Quy đại thần nhất định sẽ biết cậu thật
thích anh ta. Đừng khổ sở nha.
[Hoa nở chờ Trì Quy – Ngày
nắng]: *biểu tình tươi cười* Ừ, cám ơn mọi người.
[Hoa nở chờ Trì Quy –
Nhóm trưởng]: Nựng mặt một cái!
[Hoa nở chờ Trì Quy –
Ngày nắng]: Cái kia, đã không còn sớm, tôi hiện tại sẽ out, trước
muốn nói với mọi người chúc ngủ ngon thôi. Ngủ ngon.