Tinh hải tu giả ra tay thật đáng sợ, ánh sáng vừa chớp lên thì thủy võng chằng chịt đã mở ra, Phân Thủy Phược Long Võng dừng ở trên đỉnh đầu, đem Địa Tặc Tinh bắt lại. Nàng không thể nào trốn thoát được, Thời Viện cũng bất chấp, mở miệng quát: “Lão già vô sỉ, đánh lén hậu bối không cảm thấy mất mặt hay sao?”
Bách Lí lão tổ dừng ở trước mặt Thời Viện, trong mắt hiện ra sự lạnh lẽo: “Địa Tặc Tinh, Bách Lí lão tổ ta ngưỡng mộ đại danh của ngươi đã lâu!”
Vừa biết được lão chính là tổ sư của Quý Thủy Kiếm Tông, Thời Viện liền cảm thấy căng thẳng. Nàng biết mình đã bị lật thuyền trong rãnh rồi, nhưng ngoài mặt thì vẫn quật cường nói: “Ngươi ra tay như vậy có phải hay không muốn phá hủy quy tắc đấu tinh sao? Hắc, không sợ Nữ Lương Sơn tìm đến ngươi gây phiền toái sao?” Thời Viện sở dĩ nói như vậy chính là biết giai đoạn hai của đấu tinh chưa bắt đầu, mặt khác các tu sĩ lợi hại của đại phái không thể nhúng tay vào bên trong đấu tinh, đây chính là một quy tắc bắt buộc. Ở giai đoạn mới bắt đầu đấu tinh, đại đa số tông môn sẽ có rất nhiều lão quái vật, cho dù tinh tướng có mạnh thế nào cũng khó có thể thoát khỏi tay mấy lão được, nên mới có quy tắc đó.
(DG: Dù sao cảnh một lão quái cả trăm tuổi, đi cùng một cô bé mới hai chục tuổi nói chuyện “nhân sinh” thì đúng là chẳng thằng nào muốn đọc tiếp truyện, nên mới có quy tắc này…)
Ở lần đấu tinh đầu tiên, khi thanh danh của tinh tướng không hiển hách như bây giờ, người của Lương Sơn đại lục cũng không rõ quy tắc, các đại phái thì xem việc các tinh tướng chém giết như trò đùa, thậm chí có môn phái vì tinh võ, tinh giới bảo thạch, và cả sắc đẹp mà đuổi giết tinh tướng, mà trong đó phải đề cập đến một đại phái có thể sánh cùng Thanh Hư Đạo là Ma Sát Thánh Môn.
Ma Sát Thánh Môn đã làm một việc cực kì ngu xuẩn. Bọn họ công khai sẽ giết sạch tất cả tinh tướng, chứng minh họ là đệ nhất phái của Lương Sơn đại lục, nhưng chỉ một ngày sau, môn phái này đã biến mất hoàn toàn trên đại lục.
Nghe nói rằng, thiên đạo hoa tinh từ Nữ Lương Sơn đã rơi xuống Ma Sát Thánh Môn, uy áp của nó khiến cho anh hùng hào kiệt tứ phương phải lạnh run cả người. Chỉ trong một đêm, mười vạn giáo đồ của Ma Sát Thánh Môn đã biến mất trong lịch sử. Mà ngay cả Thiên Ma tông chủ có tu vi Hóa tinh yên diệt đỉnh phong cũng tử vong như một con kiến, không có nổi một chút phản kháng. Từ đó về sau, các đại phái chẳng những trừng phạt những tên gây rối có chủ ý với Nữ Lương Sơn mà còn tích cực tham gia vào đấu tinh, mục đích chính là vì đến được Nữ Lương Sơn, hiểu thấu đáo hóa tinh.
Bách Lí lão tổ nghe nàng nói vậy, cười lạnh khinh thường: “Nếu ngươi có lá gan dám trộm trên đầu bổn phái, thì cũng đừng trách bản tổ ra tay không từ thủ đoạn.”
“Bổn tiểu thư trộm của các ngươi hồi nào?” Thời Viện quật cường không thừa nhận.
“Địa Tặc Tinh Thời Thiên, đã lâu không gặp!” Công Tự chậm rãi đi tới, trong mắt gã tràn ngập cừu hận.
Thời Viện sửng sốt, thật không nghĩ tới Thiên Cơ Giáo cũng tham dự vào việc này, theo sau đó là một giọng nói châm biếm khác.
“Thời Thiên muội, nếu là tỷ tỷ giết ngươi hẳn không có vấn đề gì chứ?”
Đồng Dao có chút hứng thú ngồi xổm trước mặt Thời Viện, vẻ mang đầy tiếu ý.
Nhìn thấy hai gã hàng tinh giả, lại nhìn chúng đồ của Thiên Cơ giáo cùng Quý Thủy Kiếm Tông đệ tử, Thời Viện liền hiểu bọn họ vì sao mà đến, đáy lòng nhất thời cảm thấy bất đắc dĩ: Bổn tiểu thư xem ra khó thoát khỏi kiếp này rồi!
“Hai vị tỷ tỷ đều đến đây, Thời Viện cảm thấy thật có mặt mũi, cũng không biết, muội chỉ có một người, hai vị tỷ tỷ phân chia như thế nào?” Địa Tặc Tinh cười khẽ, hồn nhiên không thèm để ý sinh tử.
(DG: Hay! Thật là một tính cách hay! Sống có gì vui, chết có gì buồn… Thánh giáo quang vinh, ha ha)
“Cái này không cần muội phải nhọc công lo lắng!” Đồng Dao cười cười.
“Thời Viện, ngươi đem thứ đã trộm được đưa ra đây, bản tổ có thể đáp ứng cho ngươi nhập tông.” Bách Lí lão tổ lạnh lùng nói.
“Bổn tiểu thư cũng không trộm của ngươi cái gì cả!” Thời Viện bĩu môi.
Bách Lí lão tổ vung chưởng lên, một đạo thủy lôi đánh vào người Thời Viện, Địa Tặc Tinh nhe răng trợn mắt, hết sức thống khổ. Nhưng nàng vẫn quật cường, không hề hé răng.
“Thiếu chủ của Thiên Hùng Tinh đang ở đâu?” Công Tự quát.
“Ngươi bị ngốc sao? Bổn tiểu thư là tinh tướng, làm thế nào mà có thể cùng quan hệ với hàng tinh giả chứ, nhưng cho dù biết, bổn tiểu thư cũng không nói cho ngươi.” Thời Viện cười lạnh.
Công Tự nheo mắt lại, ánh mắt đầy âm lãnh: “Ngươi có thể đi trộm bí pháp của tông môn, chẳng lẽ không có quan hệ gì với thiếu chủ của Thiên Hùng Tinh sao? Ngươi chẳng lẽ ngươi cho ta là hài tử ba tuổi sao?”
“Thời Thiên muội muội, chỉ cần ngươi giao ra nơi ở của Thiên Hùng Tinh, tỷ tỷ tuyệt đối bảo đảm cho ngươi bình an, Quý Thủy Kiếm Tông sẽ coi ngươi như khách quý, thanh niên tài tuấn mặc cho ngươi lựa chọn để khế ước, thế nào?” Địa Thoái Tinh Đồng Dao dụ dỗ nói thêm: “Thậm chí tỷ tỷ có thể nguyện cùng ngươi chia sẻ khế chủ.”
Thời Viện nhìn qua Trần Trọng Lân, vẻ mặt chán ghét. Sắc mặt Trần Trọng Lân có điểm không tốt, tiếp theo Thời Viện quay đầu không thèm nhìn tới, một bộ dáng lợn chết không sợ nước sôi.
Mọi người đều quay lại nhìn nhau, thật không ngờ một người khôn khéo như Địa Tặc Tinh lại không muốn giao ra tung tích của một hàng tinh giả khác, đây thật sự là làm người khác càng thêm nghi ngờ sự cấu kết của nàng với thiếu chủ của Thiên Hùng Tinh a.
Bỗng ánh mắt của Bách Lí lão tổ nhìn thoáng qua đai lưng màu trắng của Thời Viện, chính xác là nhìn vào một tấm bùa trắng ở trong đai lưng của nàng. Trong mắt lão chợt lóe tinh quang, liền ra tay, Thời Viện sợ hãi kêu lên một tiếng, tấm bùa bị hút tới tay của lão. Bách Lí lão tổ vừa nhìn thấy tấm bùa đã bật cười ha hả.
“Tổ sư, người phát hiện được cái gì thế?” Trần Trọng Lân vui vẻ hỏi.
“Thiên lý truyền âm phù!!” Bách Lí lão tổ cầm lá bùa trong tay, thản nhiên hỏi Thời Viện: “Địa Tặc Tinh mà có loại bùa này, xem ra người này cùng ngươi có quan hệ sâu sắc a, chính là thiếu chủ của Thiên Hùng Tinh sao?”
“Kia chỉ là thứ mà bổn thư vừa trộm được thôi, ta cũng chẳng quan hệ với ai. Nói không chừng sẽ có một ít lão quái vật đến đó.” Thời Viện chợt kích động, nhưng rất nhanh liền trấn tĩnh lại.
Bách Lí lão tổ sao có thể bị loại hoa ngôn xảo ngữ này lừa được, cười lạnh một tiếng, ngón tay run lên, lá bùa liền bốc cháy trở thành một ngọn lửa trong suốt. “Lâm Xung, ngươi nghe bản tổ nói đây, cho ngươi mười hai canh giờ, hãy mang theo đồ vật mà ngươi lấy của bản tông đến Thạch Ma Sơn, nếu không Địa Tặc Tinh sẽ chết!!”
“Không cần lại đây!!” Thời Viện kinh hoảng kêu lên. Text được lấy tại TruyệnFULL.vn
Lá bùa biến mất, hóa thành một vầng sương trắng bao bọc thần niệm của Bách Lí lão tổ, rồi bay về phía chân trời.
“Muội muội sao lại ngu ngốc như vậy? Bị thiếu chủ của Thiên Hùng Tinh lợi dụng, thế mà còn che chở cho hắn? Thật là không thể tưởng tượng.” Đồng Dao chép chép miệng, không thể lý giải.
Thời Viện ôm bụng cười to, như là nghe được một chuyện cười.
“Các ngươi thật sự là ngu ngốc a, tỷ tỷ có bao giờ nghe nói qua hàng tinh giả vì một tinh tướng khác mà xuất đầu chịu chết? Hì hì, cho dù là thiên lý truyền âm thì thiếu chủ của Thiên Hùng Tinh chưa chắc sẽ đến, kỳ thật, đó là bùa cứu mạng của muội muội đó, các ngươi tốt nhất là nên trốn cho nhanh, nếu muội mà dùng đến là bùa này tức là đáp ứng trở thành tinh tướng của tên kia, hắn sẽ đến…” Thời Viện nhìn mấy người chung quanh, tươi cười đầy tự tin nói: “Các ngươi hiện tại trốn còn kịp đấy.”
Đồng Dao lạnh cả người, những tinh giả khác đều cảm thấy lời nói của Địa Tặc Tinh hết sức hợp lý, cho dù là Công Tự cũng cảm thấy bất ổn, hiện tại nghĩ đến việc lợi dụng Thời Thiên để bắt lấy Thiên Hùng Tinh rất có khả năng là đang đi tìm chết.
“Hừ, bản tổ muốn kiến thức xem cao nhân trong lời ngươi nói đáng sợ tới đâu!” Bách Lí lão tổ bình thản nói, trong lời nói mang theo sự trấn an tâm lí những người xung quanh.
Dù sao phóng nhãn khắp Thương Long giới, tổ sư cũng được xếp trong hàng nhất lưu tu sĩ, có lão tọa trấn ở đây, lại có đệ tử của hai đại phái, cùng hai hàng tinh giả, có thể nói, với trận thế này thần tới giết thần, phật đến diệt phật a.
Tuy rằng nghĩ như vậy, nhưng đệ tử hai phái cũng không dám buông lỏng, vẫn bày ra đại trận.
Thời Viện thấy vậy, đáy lòng trầm xuống, tuy rằng ngoài mặt dường như không có việc gì đáng ngại, còn có vẻ mặt vui sướng khi người khác gặp họa, nhưng Đồng Dao vẫn nhìn thấy trong mắt Thời Viện có sự lo lắng.
“Muội muội, ngươi đang lo lắng cái gì? Đã có cao nhân đến cứu ngươi, cao hứng còn không kịp a.” Đồng Dao lắc đầu nói: “Ngươi cũng không cần nói, không có hàng tinh giả nào sẽ vì một quân cờ mà xuất sinh nhập tử, nga, ngươi chẳng lẽ lo lắng vị cao nhân kia sẽ bị bầm thây vạn mảng sao? Không cần lo lắng, tỷ tỷ sẽ không làm như vậy…”
Địa Thoái Tinh Phan Giang Thần cười cười. “Tỷ tỷ sẽ đem hắn đi thiên đao vạn quả, lúc đó mới thú vị.”
Lúc này tại thành Biện Kinh, Tô Tinh không hề biết rằng Thời Viện đã bị bắt, cùng việc hai tông phái liên thủ để đối phó hắn. Hắn vừa điều tức xong, mắt nhắm lại tiến vào trong tu luyện, tiến triển mấy ngày qua khiến hắn thập phần hài lòng, Quý thủy bồi nguyên đan quả nhiên lợi hại, chỉ dùng một viên, việc luyện hóa quý thủy thần lôi trong cơ thể càng thêm dễ dàng, trong vòng mười ngày đã luyện xong lần thứ hai.
Ngoài ra, Tô Tinh rốt cuộc cũng tiến vào tinh vân trung kì.
“Công tử tiến bộ thật nhanh a, có thể thử đi vào rừng làm cướp vi khấu a.” Ngô Tâm Giải nói.
Tô Tinh gật đầu, nhưng đầu tiên phải đi tìm Ngô Thiết trước, dựa theo ước định lúc trước để lấy những đồ vật đã đặt hàng.
Đi vào luyện khí phố, quả nhiên, Ngô Thiết đã hoàn thành từ lâu rồi.
“Tô huynh đệ, thật lợi hại, mới mười ngày thôi, đã tiến nhập vào tinh vân trung kì rồi.” Ngô Thiết sợ hãi than một tiếng, hắn vốn nghĩ rằng Tô Tinh phải mất ba tháng mới có thể thăng cấp. Nhưng hắn không biết rằng, Tô Tinh ký hạ song mĩ hàng tinh giả, loại tốc độ này cũng dễ hiểu.
“Ngô đạo hữu, Cuốn Thăng Sơn Thải Châu và quyển bút ký đối với tại hạ có giúp ít rất nhiều.” Tô Tinh cười nói, hiện tại đối với luyện tạo một số thứ linh tinh cũng khá hiểu biết, không mù mịt như lúc đầu nữa. Đại bộ phận tinh quặng mỏ sắt đá đều có thể gọi tên được, đối với luyện khí, cũng xem như ở giai đoạn nhập môn, thật ra nếu không có bút kí kia của Ngô Thiết, Tô Tinh cũng không dễ dàng như thế.
“Có thể truyền thừa luyện khí là việc mỗi luyện khí giả phải làm, đáng tiếc trình độ của Ngô mỗ không cao, cách cấp bậc đại sư quá xa a!”
“Có thể luyện chế được Phong Ma kiếm cũng không tồi rồi, Ngô huynh không cần phải tự đề thấp mình.”
Ngô Thiết hào sảng cười cười, tiếp theo liền lấy ra một cái hộp, bên trong là một trăm khỏa Lôi Hỏa đạn. “Đây là một trăm khỏa Lôi Hỏa đạn, xin Tô huynh đệ nghiệm thu.”
Tô Tinh đảo thần niệm qua, trình độ luyện khí của Ngô Thiết đúng là khá cao, trăm khỏa Lôi Hỏa đạn đều có cùng tính chất, tính chất và hình dạng giống nhau như đúc, không sai biệt chút nào. Trình độ này đã đạt tới mức lô hỏa thần thanh rồi, Tô Tinh liền đem trăm khỏa đạn cất vào túi.
Ngô Thiết sửng sốt, thấy Tô Tinh thu Lôi Hỏa đạn nhanh như vậy, không hề kiểm tra qua, còn tưởng hắn tin tưởng mình, đáy lòng càng thêm hảo cảm với Tô Tinh, tiếp theo đó liền lấy ra một cây Ngân kiếm.
Cây Ngân kiếm này đã được gia công thêm Côn Ngô Sa, bây giờ mặt ngoài của nó ánh lên những tia sáng lóng lánh, trên đường cong của thân kiếm lưu động một sự sáng bóng tao nhã, làm người ta hoa cả mắt. Súng nhẹ hơn trước rất nhiều, nhưng khi đưa tinh lực vào thì Ngân kiếm liền phát ra ánh sáng mờ ảo, thân súng chịu tải linh lực so với trước kia mạnh hơn nhiều, càng thêm độ cứng rắn. Côn Ngô Sa không hổ là tài liệu được người ta săn tìm a.
Tô Tinh yêu thích không muốn buông tay.
Đột nhiên một đạo thần niệm gấp gáp truyền vào trong đầu hắn: “Ca ca, Thời Viện gặp nạn rồi…”