Tuy rằng tôi vẫn chưa hết sốt, tuy rằng bà vũ luôn yêu cầu tôi nghỉ ngơithêm hai ngày. . . . . . Nhưng tôi là cái người ‘chính nghĩa không thể chùn bước’, căn bệnh nhỏ này không thể khiến tôi ngừng tiến lên,
Tôi mới bước vào cổng trường, thì các bạn học liền lấy tốc độ ánh sáng chạy trốn, vừa cố gắng cách xa tôi 3 mét vừa dùng ánh mắt khác thường nhìn tôi, giống như trên người tôi toàn là vi khuẩn.
Sau khi vào phòng học càng khoa trương hơn, tôi phát hiện chỗ ngồi của tôi đã biến mất!
Tôi híp mắt suy nghĩ, trong phòng học tràn ngập tiếng cười trộm, rốt cục tìm thấy cái bàn đáng thương của tôi trong nhà vệ sinh! ( ̄ khẩu  ̄)
( Từng phòng học trong trường đều có một nhà vệ sinh. )
Tôi cắn chặt môi dưới, xanh mặt chạy vào toilet. Phía sau lập tức truyền ra một trận tiếng cười dời núi lấp biển.
Tôi cố nén nước mắt, nhịn nối uất ức, cố hết sức di chuyển bàn học, nhưng không đợi tôi đem cái bàn ra khỏi nhà vệ sinh, Viên Đán liền giơ một quân bài đến trước mặt tôi. Chỉ thấy trên đó viết một hàng chữ đậm:
Đừng nhúc nhích! Về sau chỗ ngồi của cậu chỉ có thể ở trong phòng vệ sinh!
Tôi há hốc miệng, không dám tin nói: “Vì, vì sao?”
Viên Đán xoay mặt sau quân bài, miệt mài viết, nửa tiếng sau lại đem quân bài giơ lên:
Bởi vì quy định thứ 321 của – NO. 1 huyễn – : xúc phạm Tả Qua thiếu gia, không có tư cách cùng ngài ở chung một phòng!
“Cái gì?”Tôi gấp đến độ mặt nhăn giống như ăn mướp đắng, “Tôi đây. . . . . . Về sau làm sao bây giờ? Sau này tôi phải ngồi trong toilet, làm sao mà học được?”Oa oa oa, làm sao có thể có quy định biến thái như vậy a. . . . . . Ông trời nhất định đang đùa giỡn tôi a? !
Viên Đán lại vùi đầu viết:
Về sau khi đi học mở cửa nhà vệ sinh ra, cậu có thể ngồi ở bên trong nhìn bảng đen cùng nghe giảng bài, chuyện này cũng không gây trở ngại cho việc học của cậu!
Trên trời giáng xuống một tảng thiên thạch siêu cấp to bự nện lên đầu tôi, tôi cảm thấy thân thể mình đã nhỏ nay lại lấy tốc độ ánh sáng ngày càng nhỏ hơn, thu nhỏ lại, thu nhỏ lại. . . . . . Mà tảng đá đang đặt trên đầu tôilại ngày càng lớn!
Về sau tôi phải ngồi học trong toilet! Tôi không muốn a -~~~>O<~~~>O<~~~ Tôi méo miệng, đáng thương nhìn Viên Đán: "Bạn học Viên Đán, van cầu cậu giúp mình đi. . . . . . MÌnh biết cậu là người tốt mà ."Nói xong tôi định tiến lên kéo tay Viên Đán, lập tức cô nàng nhảy một bước dài. Chỉ thấy thân thể cô nàng xoay 30 độ, tay phải để lên trán, tay trái chệch 20 độ để bên sườn, một bộ"người Trầm tư" kinh điển. Ánh mắt tôi lòe lòe tỏa sáng, nghĩ cô sẽ gật đầu đồng ý, cũng không nghĩ đến cô nàng lại vươn lá bài lên: "NO!" . . . . . . Tảng đá. . . . . . . . . . . . Tảng đá. . . . . . Không đếm được đã có bao nhiêu tảng đá từ trên trời rơi xuống, khiến người tôi bị bao phủ bởi toàn là đá. Ngay lúc đầu tôi sắp bị tảng đâ đập vỡ, tôi tựa như cá chép trong chảo - trước khi chết cũng muốn xoay ngườimột chút: "Vì sao a bạn học Viên Đán. . . . . ." Bởi vì, cậu đã bị cô lập ! Bảy chữ to chói lọi, khiến tôi rơi vào vực sâu không thấy đáy ! Trách không được cô nàng. . . . . . Tình nguyện viết, cũng không nguyện ý nói với tôi! ≧0≦ bởi vì tôi bị cô lập, Bối Lộ Lộ đáng thương bị toàn thể học sinh của"Tam huyễn vương thành" cô lập ! Tôi tin trên thế giới này, không ai có vận mệnh bi thảm như tôi! Tuy rằng tôi đã nhát hai mảnh giấy mùi hoa quả thơm ngát trong mũi, nhưng là cái loại nước tẩy toilet này, không khí tươi mát hỗn hợp mà thành hương vị liều mạng chui vào lỗ mũi, biến thành cái mùi vừa buồn nôn lại ghê tởm. Hôm nay Tả Qua phá lệ đến đi học, hơn nữa còn không muộn. Lúc này hắn ngồi vào ghế, khò khò ngủ say sưa. Khó có được thời tiết tốt như vậy, ngoài cửa sổ có ánh mặt trời ấm áp, Từng ánh nắng chiếu vào cửa sổ thủy tinh, khiến cho bóng lưng lạnh nhạt cũng có vẻ ấm áp lên. Nếu không phải bởi vì tính tình ác liệt, nhất định hắn sẽ là một con ngườihoàn mỹ. Ha ha, có lẽ là bởi vì vẻ ngoài của hắn không thể bới móc, mới khiến hắn có cá tính ác liệt như vậy! Bởi vì ông trời đối đãi với mỗi người, đều công bằng . Ngay lúc tôi nhìn chằm chằm bóng lưng của Tả Qua, trong lớp liền xao động cả lên. Tôi theo tầm mắt của mọi người nhìn lại, (﹁﹁) một cô gáituổi trung niên đầu đội mũ lưỡi trai đang ở ngoài cửa sổ nhìn xung quanh, qua 2 phút, cô nhẹ nhàng đẩy cửa ra. Nữ nhân mặt đen đen tròn tròn, mặc quần áo lao động màu trắng rộng thùng thình, quần áo lao động viết rõ ràng "RIAN"Bốn chữ cái Anh văn màu đen , vừa thấy chỉ biết là nhân viên Công ty bách hóa"RIAN". "Xin hỏi. . . . . .""Cố gái Mặt đen"Thò đầu ra nhìn nửa ngày trời, rốt cục ấp úng mở miệng , "Nơi này là khoa thể dục năm nhất lớp 11 sao?" "Khụ khụ, đúng vậy, xin hỏi cô tìm ai?""Thùng nước Kim Cương"( Lão sư này cứ nói chuyện là văng nước miếng, bởi vậy gọi là….. )nhấc cái đầu như rơm rạ, chậm rãi đi thong thả đến cửa phòng học. "Xin chào, tôi là nhân viên công tác của trung tâm thương mại -RIAN-, có một học sinh đặt của chúng tôi một bộ- nội y mát xa ngực kiểu Châu u -, tiền hàng đã được trả, hiện tại chúng tôi đưa hàng tới cửa, chỉ cần ký liền lấy hàng. . . . . ." "Cô gái Mặt đen"đang nói, trong phòng học lập tức nổ tung, mọi người hi hi ha ha, có người thậm chí cười đến nước mắt đều"chảy" ra - "Có lầm hay không? - nội y mát xa ngực kiểu Châu u - nha, ha ha ha. . . . . ." "Đến tột cùng là ai dùng thứ này a? ! A ha ha ha ha. . . . . ." Gương mặt"Thùng nước Kim Cương"chìm trong đáy biển, trên trán cũng nổi đầy gân xanh. Ông vừa đuổi "Cô gái Mặt đen"ra khỏi phòng học, vừa thở hổn hển quát: "Tiểu thư, nhất định là cô lầm, chúng tôi không có học sinh như vậy a!Cô nhanh đi đi, đừng quấy rầy chúng tôi học." "Cô gái Mặt đen"Chưa từ bỏ ý định”cố chen gương mặt vừa béo vừa đen của mình vào, vừa nói vừa cúi đầu lật danh sách: "Tiểu thư Tả Qua, xin hỏi vị nào là tiểu thư Tả Qua? !" Trong phòng học. . . . . .Yên tĩnh như chết. . . . . . ( ̄ khẩu  ̄) Tôi tựa như nuốt phải một miếng thịt vừa lớn vừa cứng, trừng mắt ngây dại. "Cô gái Mặt đen"Híp mắt suy nghĩ ở trong phòng học, tiếp tục kêu: "Tiểu thư Tả Qua ? ! Cô đặt của công ty chúng tôi - nội y mát xa nâng ngực kiểu Châu u- đưa hàng đến cửa, mời đến ký nhận!" Trong phòng học vẫn yên tĩnh như chết, tựa như bão táp đã đến, tựa như khúc nhạc dạo quỷ quái trong phim kinh dị . Sau đó - Tựa như bị ném một quả bom, phòng học nổ tung. "Trời ạ, lại có thể là Tả Qua, nam sinh làm sao có thể mua - nội y mát xa nở ngực -? ! Tôi chết cũng không tin!" "Ô. . . . . . Vì sao, vì sao tôi lại thích người cổ quái như Tả Qua? Trách không được bình thường anh ta cũng không để ý tới tôi, Thì ra. . . . . . Thì ra. . . . . . Oa oa oa!" "Người ta không muốn sống nữa, người ta chịu không nổi đả kích, ngườita. . . . . . Oa - rất đau lòng, làm sao bây giờ?" "Chậc, khó trách cơ ngực hắn lớn như vậy, ha ha! Tôi đã nói mà, thì ra là thế." Ríu ra ríu rít. . . . . . Kỉ kỉ oa oa. . . . . . Tiếng nghị luận đã đạt tới đỉnh đầu ngọn gió, có thể thổi bay nóc nhà. Tả Qua bị tiếng ồn đánh thức. Hắn chậm rãi, chậm rãi ngẩng đầu, trừng mắt bằng một đôi mắt sung huyết, quát: "Chết tiệt, ầm ỹ cái gì? !" Trong phòng học giống như bị khóa, lập tức yên tĩnh không tiếng động. Nhưng cô gái mặt đen vẫn chưa chết tiếp tục la lên: " Tả Qua tiểu thư? Người nào là Tả Qua tiểu thư? Cô đặt - nội y mát xa nâng ngực kiểu Châu u - đưa hàng đến cửa, mời đến ký nhận!" Oanh - Một đạo sấm sét nổ tung bên mắt trái Tả Qua, biểu cảm trên gương mặt hắn kucs này trông rất đáng sợ. Mọi tầm mắt đều dừng trên gương mặt tuấn tú đang phẫn nộ kia, trong không khí nơi nơi đều có phần tử cháy nổ đang hoạt động! Đúng lúc này, thừa dịp lúc này! Trong lòng có một giọng nói hò hét kịch liệt: Bối Lộ Lộ, mau bước lên, thừa cơ hội này ngăn cơn sóng dữ, đề Tả Qua ấn tượng với cô! Không được - Tôi điên cuồng lắc đầu, tôi sợ hãi! Đột nhiên gương mặt tà ác của ma vương ở trong đầu tôi chợt lóe qua: không thể sợ hãi, nếu cô sợ, tánh mạng của hắn sẽ. . . . . . Không! (≧◇≦) tôi run run thân mình, lảo đảo ngã xuống bàn. Tiếng ghế dựa ngã xuống đất, khiến cho tôi ở trong phòng vệ sinh trở thành tiêu điểm của mọi người. Bất cứ giá nào, Bối Lộ Lộ! Nếu có thể khiêu vũ trong đài phun nước trước mặt toàn thể học sinh, thì còn có chuyện gì mà cô không làm được chứ? ! Trong những ánh mắt nhưu đèn pha, tôi đứng lên, cúi đầu khom lưng nói: "Xin lỗi các bạn, trăm ngàn lần các bạn đừng hiểu lầm! Món quà kia là của tôi ! Tôi muốn. . . . . . Là muốn đưa tặng cho Tả Qua một món quà nhỏ. . . . . .Để sửa chữa sai lầm của mình. . . . . . Thực xin lỗi, thực xin lỗi. . . . . ."Sau đó tôi đỏ mặt, chậm rãi đi đến cửa phòng học "Cô gái mặt đen"Điđến. Trong phòng học thổn thức, có người bắt đầu phẫn nộ mắng. Tôi run run bắt tay vào tiếp nhận"Cô gái mặt đen"Đưa bút tới, "Xoát xoát xoát" ký. Ngay lúc tôi định vươn tay đón lấy cái bao màu vàng kia, một bàn tay to đưa qua, đoạt cái bao màu vàng đi. Tôi ngẩng đầu. Chỉ thấy Tả Qua ra sức vung tay, đem cái bao màu vàng kia chuẩn xác ném vào trong thùng rác! ︽⊙_⊙︽ thùng rác bởi vì đột nhiên va chạm, đỡ được cái bao sau đó ngã xuống đất, mấy thứ vỏ trái cây lẫn lộn đổ đầy mặt đất. "3 điều!Tổng cộng cô đã trái với 3 điều!"Tả Qua lạnh lùng nhìn tôi, sau đó quyết tuyệt vô tình đi ra khỏi phòng học. Tôi ngây dại. Người bên cạnh và cảnh vật xung quanh đều biến mất, ngay cả ánh mặt trời cũng biến mất, chỉ còn lại bóng tối vô tận. 3 điều. . . . . . Tôi trái với 3 điều? ! ~~~>O<~~~ A -